HLC- Sao Số Tui Cứ Bị “Người Đẹp” ” Quầy R ầy cà! July 19, 2022

Hoàng Lan Chi

SAO “SỐ TUI” CỨ BỊ “NGƯỜI ĐẸP” “QUẤY RẦY” cà!

Các bạn ơi, lâu rồi, “bà chằng” viết về vụ một người đẹp làm quen, tôi “delete” nhưng sau đó nàng ta gửi message, tôi vào nhà nàng xem kỹ hơn, khám phá ra nàng có 1,2,3,4, thế là tôi phải gửi request! Lý do: khi mình đã delete cái request của ai thì người ấy không gửi lại được nữa. Bài ấy ở đây có tựa là “Delete "gái õng ẹo" xong phải gửi request! “ :

https://www.facebook.com/lanchi7/posts/10228231051942876

Cách đây hai hôm, khi lang thang group hoa lá cành, tôi chú ý một status và thú vị khi thấy hàng rào mầu tím hồng y chang mầu hàng rào nhà cũ của tôi. Ngoài ra, chủ nhân, cũng là “một người đẹp” như Tuyết Melbourne nhưng …lại còn điệu quá trời là điệu. Nhìn xa tưởng trẻ lắm nên tôi xưng “cô” ngon lành. Rồi đọc một comment là chủ nhân có con gái lớn và là người U 60, tôi bật ngửa. Tuy vậy khi tôi hỏi “Tôi 73t thì làm ‘cô’ có được không ta?’ thì chủ nhân trả lời “Dạ được ạ. Chỉ là xưng hô

Đây, mấy bạn ngó xem, có phải điệu quá không? Áo mầu gì thì mũ, giày cũng phải “tiệp màu”. Hèn chi mà sau này “nường” chụp cho tôi xem, cái kệ chứa giày, mũ của nường: thấy mà “ớn”luôn!

Sau đó thấy cô ấy gửi messenger. Tôi trả lời qua lại nhưng …cái tính “bà chằng” là …chỉ muốn kết bạn với người cùng lý tưởng thôi nên lại hỏi có ủng hộ Trump không!! Thật là may. Phượng cũng như tôi.

Chụp hình nè:

Tôi lại gặng kỹ “Có ủng hộ Trump không”! Phượng “Có ạ”.

Thế là sau đó chúng tôi không text nữa mà nói cho lẹ. Và sau đó tôi mới chấp thuận cái request xin kết bạn của Phượng!

Giời ạ! Y như Thu Tuyết, Bích Phượng là người phụ nữ (đẹp, học giỏi, giáo dục con cái kỹ lưỡng) mà Phượng lại có gout âm nhạc y hệt tôi. Lý giải điều này, Phượng nói có lẽ thuở bé hay nghe người lớn trong nhà nên như thế. Phượng mê Hà Thanh, thích Hà Thanh-Hùng Cường trong “Khúc Tình Ca Hàng Hàng Lớp Lớp”, Phượng rất “mê nhạc Nguyễn Văn Đông”…Trời đất ơi, thì tôi cũng thế.

Nói nhiều hơn thì tôi quá ngạc nhiên vì Phượng có “chú rể” ( tức là chồng của cô ruột) là GS Khoa Trưởng ĐH Khoa Học Sài Gòn, Nguyễn Chung Tú. (Bà Nguyễn Chung Tú nhũ danh Đinh Phụng Kim). Thế này thì “giây mơ rễ má rồi”. GS Khoa Trưởng Nguyễn Chung Tú là người Thầy thứ hai tôi quý mến sau Thầy Patron Nguyễn Hải của tôi. Thầy Tú rất “cưng” tôi. Khi Thầy tổ chức Đại Hội Vật Lý, thầy qua Ban Vật Lý Địa Cầu của tôi và “mượn” tôi qua “bển” làm MC! ( Chả là trước đó tôi làm MC cho Đại Hội Vật Lý Địa Cầu). Sau đó, tôi xin Thầy Tú cho tôi dạy thực tập ở Ban Vật Lý của Thầy, thầy OK ngay. Sau 75, có lần Thầy đem một cuốn tạp chí Pháp và chỉ cho tôi “Cô Quỳnh Giao xem này, cô rất giống người này”. Cách đây khoảng hơn 10 năm, Kim Phượng (giờ là Thạc Sĩ, dạy Khoa Lý, đã về hưu) có kể với tôi như sau “Tụi em ghé thăm Thầy Tú. Có nhắc chị Quỳnh Giao. Thầy vẫn nhớ chị rất kỹ. Thầy bảo, “ Cô Quỳnh Giao đẹp như tây lai, tính tình thì nhõng nhẽo lắm” (Kim Phượng ơi! Chị nhớ Thầy Tú quá khi viết lại kỷ niệm này. Đúng là ngày xưa Thầy Hải và Thầy Tú rất “cưng” chị QG, Kim Phượng nhỉ?)

Chưa hết, Bích Phượng ở Seattle, có cậu là chủ báo Phương Đông. Tất nhiên Phượng biết Phạm Kim, chủ nhiệm báo Người Việt Tây Bắc, Seattle. (Phạm Kim là người bạn khá thân của tôi và mất năm ngoái).

Gia phả của Bích Phượng thật “gồ ghề”: Cha Phượng, Đinh Văn Phụng, là Tổng Giám đốc Nha Nông Vụ (đến cuối 1972), Chú Đinh Trịnh Chính bộ trưởng bộ thông tin. Đại biểu Quốc Hội, Chú Nam là chồng cô Đinh Phụng Nga có Laboratory Sông Nam ở Chợ Lớn trước 75. Sau 75, ba Phượng và mấy người anh của Bích Phượng bị bỏ tù. Mẹ Phượng phải bỏ một số vàng lớn và chỉ đưa được bố Phượng về sau vài tháng còn các anh thì không vì bị tù do tội “SINH VIÊN PHỤC QUỐC”. Không bao lâu sau, ba Phượng mất. Mẹ Phượng tái hôn với một Trung tá KQ nên Phượng và các em đi theo. (Chương trình H.O).

Bích Phượng đang học Nha thì đi Mỹ. Như Thu Tuyết, hiện giờ Bích Phượng “một mình”. Dường như phụ nữ đẹp, học giỏi, có tài thì hay gian truân. Đúng là “Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen”!

Brisbane đang cuối Đông. Hồng của tôi có hơn 15 gốc chắc sẽ tưng bừng hoa vào mùa Xuân này. Tôi thấy vui vì có thêm một cô cháu đẹp, điệu, tài ba, học giỏi, giáo dục con cái kỹ lưỡng, gout âm nhạc giống tôi và cũng thích “đọc” như tôi. Chả thế mà khi gửi tôi link về Phạm Duy, Nguyễn Văn Đông, âm nhạc…, Phượng đọc một lèo hết.

Cũng lạ nhỉ khi HLC luôn bị “phụ nữ đẹp quấy nhiễu”! Là nói đùa cho vui mà thôi. Họ đã “quậy cuộc sống an bình” của tôi để tôi phải “viết về họ”. Cái “quấy nhiễu đáng yêu”, phải thế không.

Viết tại Rừng Gió Brisbane

Hoàng Lan Chi

7/2022

Posted in Tạp Ghi | Comments Off on HLC- Sao Số Tui Cứ Bị “Người Đẹp” ” Quầy R ầy cà! July 19, 2022

Trang Viết về Phạm Duy

 

http://hoanglanchi.com/hoanglanchi/dao/3hungson.html

 

Posted in Âm Nhạc-Truyền Hình | Comments Off on Trang Viết về Phạm Duy

HLC-Viết về một người sắp ra đi, Toàn Phong Nguyễn Xu ân Vinh, cựu Tư Lịnh Không Quân, tác giả “Đời Phi Cô ng”- July 12th, 2022

Hoàng Lan Chi

VIẾT CHO MỘT NGƯỜI SẮP RA ĐI: TOÀN PHONG NGUYỄN XUÂN VINH, CỰU TƯ LỆNH KHÔNG QUÂN VNCH

(tác giả ĐỜI PHI CÔNG với bút hiệu TOÀN PHONG)

Lứa học sinh thời 60 đa số đều “mê mẩn” với “Đời Phi Công” của Toàn Phong vì trong đó là những thư tình dễ thương gửi cho “Em Phượng”. Toàn Phong là bút hiệu của Nguyễn Xuân Vinh. Tôi cũng không là ngoại lệ. Cũng “mê” những câu chuyện kể về đời phi công bằng giọng văn mà tôi hay gọi là “chịu ảnh hưởng Tự Lực Văn Đoàn”. Đó là loại văn trong sáng, giản dị, dễ hiểu. Đừng tưởng giản dị là dễ viết nhé. Nó giống như truyện của Kim Dung: vô chiêu thắng hữu chiêu.

Khi lớn lên chút nữa, tôi đã vài thắc mắc thoảng qua. Thì cũng phải thôi. Khi tôi yêu “Khúc tình ca hàng hàng lớp lớp” của Nguyễn Văn Đông thì đương nhiên tôi không cảm tình với những người nhận bổng lộc của quốc gia để rồi đi mãi mãi mịt mù. Họ sợ chết. Họ đem tài năng cống hiến cho một vùng đất cách nơi họ chôn nhau cắt rún cả một đại dương.

Vinh có về. Nhận chức không nhỏ. Tư Lệnh Không Quân. Nhưng rồi ông lại ra đi. Dường như chưa bao giờ ông cống hiến đôi chút tài năng toán học cho Đại Học Khoa Học Sài Gòn.

Khi tôi hiện diện ở Mỹ thì “danh tiếng” đã thành “tai tiếng”.

Cộng đồng người Việt quốc gia hải ngoại, thế hệ Một, chịu ảnh hưởng Nho Giáo nhiều, chuộng kẻ Sĩ nên họ đã tôn vinh Khoa Học Gia Nguyễn Xuân Vinh vào chức vụ cao nhất của Tập Thể Cựu Chiến Sĩ VNCH nhưng ông đã “ru ngủ”, đã “ đông đá” mà nhiều người kết tội là Vinh tuân theo lịnh của Việt Tân

Khi vợ ông bịnh, (tôi không biết sâu về chi tiết,) chỉ hay rằng Phiến Đan từ Úc qua và đã chăm sóc. Rồi Phiến Đan, cô cựu “nữ sinh Gia Long ban đêm” đã li dị chồng và lấy Vinh. ( Gia Long đêm: ám chỉ những người thi rớt Gia Long và ghi danh đóng tiền học ban đêm). Rồi Vinh làm nhiều hành động không giống ai: phong cho Phiến Đan chức này, vụ nọ. Trong các buổi họp tập thể cựu quân nhân, Đan ngồi Bàn Chủ Tọa cùng với Vinh. Nhiều cựu quân nhân viết mail gửi rộng rãi khắp nơi lên án Vinh và cuối cùng Vinh phải để cho Đan ở bên ngoài các hoạt động của tập thể cựu chiến sĩ.

Ô Vinh “biết” tôi, có lẽ vào khoảng 2003 qua trang web “ QUÁN GIÓ- Chu Văn An-Nguyễn Trãi-Trần Lục” của Đặng Vũ Thám ( một dân Chu Văn An ở Úc Châu). Ngày ấy, net chưa phát triển nhiều thì việc có một web riêng là điều không dễ. Đó là diễn đàn của các cựu học sinh ba ngôi trường nam trên. Tuy thế, họ có mở rộng cho thân hữu và dường như trước khi tôi vào (có lẽ do Vũ Trung Hiền giới thiệu HLC thì phải ) thì nữ thân hữu duy nhất là Trưng Vương Hương Kiều Loan. Thì dân Chu Văn An hay “thân thiết, bồ tèo” với dân Trưng Vương mà. Tôi là thân hữu Gia Long duy nhất “bước” vào web đó, và đã làm các cư dân "male" xôn xao vì bài viết “NHỮNG NGƯỜI TÌNH CHU VĂN AN”. Trong đó tôi viết về những người CVA của thời sinh viên, những người mà HLC gọi là “ người tình nhưng không phải người tình”! ( Tôi đã lí lắc giải nghĩa ba trợn ở cuối bài: người tình là người mà tôi có tình cảm chứ không phải tình yêu). Sau khi bài đăng thì ối thôi, ông thì nhận mình là T, ông nhận mình là L, người nhận mình là P…

Có lẽ cái lí lắc, cái giọng văn nhẹ nhàng rất Bắc Kỳ ấy cũng đã thu hút và Nguyễn Xuân Vinh “biết” HLC từ trang web đó. Sau này, khoảng 2008, khi hội cựu quân nhân Hoa Thịnh Đốn mời ông Vinh lên DC tham dự Ngày July 4th thì tôi có phỏng vấn ông về một vấn đề. Chính ô Vinh nói “ Tôi biết HLC lâu rồi, từ khi cô mới xuất hiện ở Quán Gió của Đặng Vũ Thám vì Thám là học trò tôi”

Tôi là người con gái yêu quê hương dân tộc rất nhiều. Tình yêu ấy chỉ có thể giải thích là “trời sinh” mà thôi. Bài thơ đầu tiên là “Đất Mẹ”, không phải là thơ tình. Vì thế, thuở sinh viên tôi yêu hình ảnh một phi công lướt mây vờn gió bảo vệ quê hương thì ở tuổi xế chiều tôi não lòng với một hình ảnh của một tài năng không hề đóng góp cho quê hương! Người ấy chỉ bồi đắp phù sa cho quê hương thứ hai mà người ấy đã “ôm vào lòng” từ khi quê hương mẹ vẫn còn đang chìm trong khói lửa, chưa hề mất vào tay cộng nô. Càng não lòng hơn với việc “ru ngủ” Tập Thể cựu chiến sĩ. Càng chán hơn với việc “bổ nhiệm” Phiến Đan vào những chức vụ mà Đan không hề là nữ quân nhân. Vinh có quyền lấy vợ trẻ, không ai cấm nhưng Vinh dùng quyền để cho người vợ trẻ ấy giữ chức này vụ nọ ở Tập Thể Cựu Chiến Sĩ thì thật khôi hài.

Giờ này, qua bao dâu bể, nhà văn với “Đời Phi Công” dễ thương có lẽ sắp ra đi. Ông cũng đã rất thọ. Gần 10 năm được chung sông với người tình trẻ thì xem như ông đã được Thượng Đế ban ân sủng khá nhiều. Những đóng góp của ông cho Hiệp Chủng Quốc HK cũng là điều đáng quý cho một “công dân Vinh Nguyễn” NHƯNG cựu học sinh Chu Văn An, Nguyễn Xuân Vinh, sẽ trả lời sao với nhà nho Chu Văn An, với Nguyễn Công Trứ, với Hoàng Hoa Thám… khi ông gặp các tiền nhân ở nơi ấy?

Đã mang tiếng đứng trong trời đất
Phải có danh gì với núi sông
(NCT)

Ông đã có danh gì vậy với “núi sông Việt Nam”, với ruộng đồng Bắc Việt, với Sài Gòn Hòn ngọc Viễn Đông, thưa nhà toán học Nguyễn Xuân Vinh?

Đây là lần đầu tiên tôi viết về một người khi người ấy sắp từ giã cõi trần. Hy vọng ông sẽ đọc được. Để ông làm gì, tự ông biết vì ông cũng thấm nhuần giáo lý cổ xưa như tôi. Nhưng cái tôi cần là để thế hệ Một lứa chúng tôi, (những người ngoài 70), Thế hệ Hai lứa đầu (những người ngoài 60) đọc để không đi vào vết xe đổ của ông mà thay vì “danh tiếng” thì chỉ còn “tai tiếng”.

Hoàng Lan Chi

July 12th, 2022

Posted in Tạp Ghi | Comments Off on HLC-Viết về một người sắp ra đi, Toàn Phong Nguyễn Xu ân Vinh, cựu Tư Lịnh Không Quân, tác giả “Đời Phi Cô ng”- July 12th, 2022

HLC-Dương Nguyệt Ánh vẫn “hừng hực lửa” và Phan Nhậ t Nam vẫn là bạn hiền-nhu mì của HLC- March 26, 2022

Dương Nguyệt Ánh vẫn "hừng hực lửa"

và Phan Nhật Nam vẫn là bạn hiền-nhu mì của HLC

KHÔNG THỂ ĐOÁN ĐƯỢC SẼ RA SAO

Chiến tranh Nga-Ukraine làm nhiều người bối rối, không biết ra sao và cuối cùng thế nào. VD xe tăng Nga ở đó mà không tiến thêm và Ukraine cũng không bắn. Nhưng cuộc chiến này đẻ ra nhiều anh hùng/anh thư bàn phím ghê. Họ chửi Putin ngu, bà Hằng đần…Giời ơi trùm cs gộc, trùm KGB, độc ác, thủ đoạn mà mắng nó ngu thì buồn cười quá. Bà Hằng là đại gia như thế mà mắng người ta đần thì cũng buồn cười quá. Nhiều người đoán có thể Putin sẽ cho phóng "hạt nhân" căn cứ vào quá khứ, tính nết. Cá nhân tôi thì nghĩ rằng: con gái đi đêm, ăn mặc hở hang thì xác xuất gặp "ma" và bị "ma" giết là cao. Vậy các quốc gia nhược tiểu nên 1,2,3,4 thay vì 5,6,7,8 nếu không muốn bị cá lớn nuốt.

Trên cõi đời này, Thượng đế sinh ra: mạnh được yếu thua, cá lớn nuốt cá bé, quốc gia lớn ức hiếp quốc gia nhỏ…Chả có công bằng ngay từ khi tạo thiên lập địa, ngay từ khi mới được đẻ ra. Người xấu/kẻ đẹp, người khôn/kẻ ngu, người học giỏi/người không thích học, người ác kẻ hiền như ma sơ…Ngồi đó mà mắng A ngu B đần thì lẽ ra nên có kiến thức kha khá ĐỂ CHỌN LÁ PHIẾU CHO ĐÚNG. Vd Mỹ, EU có lá phiếu đúng thì tập hợp một khối, san sẻ trách nhiệm, tát đầm lầy tham nhũng ở quốc gia mình đang là nguyên thủ thì đối đầu với Nga, TC sẽ đỡ vất vả hơn. Mà thôi, viết nữa thì "Bà Tổng" HLC cũng sẽ là "anh hùng bàn phím". ( cười).

NHỮNG NGƯỜI BẠN ‘TỬ TẾ"

Một số người không thì giờ hay có tuổi-ở trong nước ( tức là không giỏi Anh Ngữ, computer, cắt dán..) luôn cảm ơn "bà chằng" HLC vì những Bản Tin Ngắn. Đúng vậy. Tin nhiều quá. Tôi chỉ lấy ý chính. Không cần chi tiết. Thế là người bình thường cũng "nhớ được" một mớ tin để không bị lạc hậu, cũng có cái để nói chuyện với bạn bè mà chỉ tốn 2 phút để đọc!

CÓ VỀ MỸ, NAM SẼ ĐI ĐÓN

Một trong những người bạn lâu năm, "tử tế" của tôi là Phan Nhật Nam. Nam mới mail, kể rằng Dạ Lan 1 tên là Huỳnh Xuân Lan ( không phải họ Hoàng) vì là người miền Trung. Nam bị xếp ngồi giữa hai người con gái vì nhỏ tuổi và nghịch ngợm: Xuân Lan- Duyên. Khi đi tù về, Nam có ghé thăm Văn Quang-Dạ Lan 1. Nam còn Pi ét một câu cuối: "Có về Mỹ, nói tôi đi đón, Uber Free". Thiệt tình Uber bây giờ không đắt nhưng dại gì không kêu Nam đi đón nhỉ? (cười). Nam vẫn là một người bạn hiền lành-nhu mì-dễ thương của "Bà Tổng" HLC.

Nhớ khi xưa mới "move" về CA, tôi cần qua Pasadena thăm ô Hoàng, người hàng xóm cũ, tôi "bắt" Nam chở đi dù khi ấy Nam đang rất bận vì phải take care phần tin tức của Việt Dzũng ( vừa mất).

Cũng khi xưa tại CA, Nam đến nơi tôi ở và tôi đem laptop ra gõ khi phỏng vấn Nam. Vì thân nên tôi vẫn mặc short ở nhà (đang mùa hè). Chỉ vậy thôi mà ông bạn Nam trêu "Để tui chụp hình phổ biến cho mọi người thấy bà Hoàng Lan Chi mặc quần đùi phỏng vấn Phan Nhật Nam"! Hứ. Cứ làm như "bà chằng" HLC sợ vậy.

Link phỏng vấn Nam ngày trước:

Với “Một Người Lính Viết Văn” Phan Nhật Nam

VẪN LỬA HỪNG HỰC

KHG Dương Nguyệt Ánh là một người vẫn "nguyên vẹn lửa dân tộc" dù đã hơn 40 năm trôi qua. Ngày đến Mỹ, DNA chỉ mới 16 nhưng thuở sinh viên đã tham gia các sinh hoạt quốc gia này nọ. Được gọi là "người đàn bà bom" nhưng DNA đẹp dịu dàng, đằm thắm, nết na. Ngôn ngữ, y phục rất nề nếp, "con nhà". Những bài nói chuyện của DNA gây chấn động là khi cô sang Úc. Rồi sau này nhiều nơi mời và nơi nào vẫn thế: vẫn một DNA sắt son với lập trường quốc gia, với lằn ranh quốc cộng rạch ròi.

Mới nhất, DNA dự ngày giỗ của Cựu Tướng Lê Minh Đảo ở Nam CA. Tôi chả biết gi sất vì không thấy ai loan tin ở diễn đàn. Có lẽ mọi người bị "bội thực" với tin Ukraine. Tôi chỉ biết khi được mail của em. DNA báo tin em mới đến Westminster và tiếc là tôi không ở đó để chị em lại gặp gỡ. Tôi gú gồ và thấy được một youtube phỏng vấn DNA trong ngày ấy. Một DNA vẫn "hừng hực lửa". Nhưng có lẽ tuổi tác đã khiến DNA "rực lửa" hơn nếu so với thời DNA nói chuyện ở Úc.

Tôi chụp lại từ youtube một số hình DNA nhưng tôi thích hình này nhất vì Ánh diễn tả về máy bay ở một nơi tôi quên tên mà Ánh rất "tâm đắc" câu viết (slogan) của họ (Your attitude and not your aptitude determines your altitude"

Cầu mong chiến tranh Ukraine sớm chấm dứt. Thế giới đang khốn khổ vì vật giá leo thang chóng mặt. May mà "Bà Tổng" HLC chỉ có thú làm vườn, ngắm hoa.

Hoàng Lan Chi

3/2022

Posted in Tạp Ghi | Comments Off on HLC-Dương Nguyệt Ánh vẫn “hừng hực lửa” và Phan Nhậ t Nam vẫn là bạn hiền-nhu mì của HLC- March 26, 2022

HLC-Những người biết một và chưa biết hai, Chuyện bên lề của Vũ Linh, Cử Nhân Luật của VNCH có được xem bằng tương đương ở Mỹ ha y không- March 22, 2022

NHỮNG NGƯỜI BIẾT MỘT VÀ CHƯA BIẾT HAI

(Tại sao không hỏi mà căn cứ vào mail của người xấu để viết sai)

BIẾT MỘT VÀ CHƯA BIẾT HAI

Có vài người không chú ý, tin vội vã vào mail ở net rồi viết mail chỉ trích, xỉa xói, chụp mũ, vu cáo người khác. ĐiỀu này không đúng.

Cách đây nhiều năm, một số người tung tin ô Vũ Văn Lộc làm sui với Đỗ Mười. Tôi mail hỏi thẳng ông Lộc. Không có chuyện đó. Hoặc vài người chụp cho bà Đỗ Thuấn là bà con Đỗ Hoàng Điềm. Dù không ưa bà Thuấn nhưng tôi mail hỏi thẳng và bà Thuấn nói không có.

VD 1: viết rằng muốn được vc cho tiếp tục dạy học su 75 thì phải có liên quan gì đó ( bà con..) với VC là không đúng. Bằng cớ ở Sài Gòn, bạn bè tôi có chồng là sĩ quan VNCH bị tù và họ vẫn được dạy như thường

VD 2: viết rằng ông Xoài bị tù VC nên bị "khùng" mới nhờ bà vợ làm thơ ca tụng hồ tặc để được về. Thực tế: bà vợ cũ của ông Xoài viết như sau: khi đi thăm nuôi, ông Xoài biết bà làm thơ hay, nhanh nên nhờ bà làm vài bài để mỗi khi trong trại có thi đua văn nghệ trong các dịp lễ của vc thì ông có thơ nộp với hy vọng "quản giáo" sẽ dễ dãi đôi chút cho ông. Chỉ vì tên TG, một tên dơ bẩn, tục tằn, đã bóp méo sự thật viết bậy về bà vợ cũ của ô Xoài. Ai ở diễn đàn lâu, đọc mail qua lại, mail của bà vợ cũ ô Xoài đều biết SỰ THẬT là gì. Chỉ ai mới tham gia diễn đàn không lâu thì mới không biết.

VD 3: Viết rằng "Bà Ổi có ca tụng VC là quyền của bà, lúc ông chồng VNCH bị tù thì bà bỏ để theo VC cũng là là quyền tự do của bà, không ai có quyền nói đến , ăn phở chán thì ăn bún bò đơn giản vậy thôi… bà đâu phải con nít trẻ trung gì đâu mà không biết rõ chuyện bà đã và đang làm …

Tôi nghĩ rằng nếu không biết chuyện gia đình người ta thì không nên căn cứ vào những mail khác để viết sai. Mail bà Ổi trả lời có ở net, sao không đọc? Bà Ổi đưa các con đi vượt biên. Chuyện đó bình thường. Nhiều bà cũng phải đưa con đi vượt biên khi chồng đang tù. Có khi sau đó, họ nhờ người đi thăm nuôi. Cũng có khi họ mặc kệ cho gia đình chồng lo. Lý do: khi họ lấy chồng thì cả gia đình chồng lẫn người chồng đều đã có những hành vi 1,2,3,4 đối với họ. Lòng họ uất hận và nay họ thoát vc, đến được Mỹ thì họ làm đơn xin ly dị, để làm lại cuộc đời. Một vụ rất lớn, đa số cựu quân nhân khắp nơi đều biết là Cố Đại Tá Nguyễn Mạnh Tường, người được ca tụng là "mãnh sư chiến trường Bình Định", không biết vì sao mà bà xã ông đưa các con vượt biên, định cư ở Úc và bỏ phế ô Tường. Bạn bè phải thăm nuôi ông. Khi ông qua Mỹ thì có qua Úc tìm nhưng vợ con không nhìn. Khi ông mất, rất nhiều người thăm ông ở bịnh viện vì ngưỡng mộ ông. Vài người gửi tin, mail phổ biến khắp diễn đàn "van xin" nhưng bà xã và các con ô Tường vẫn im lặng, không lên tiếng. Cuối cùng tâp thể cựu quân nhân khắp nơi làm tang ma cho ô Tường. Đó là ô Tường không mang tai tiếng gì về " năm thê bảy thiếp" như một số cựu quân nhân khác. Do đó, không biết nội tình gia đình người khác, không nên viết những lời khó nghe và sẽ "gây nghiệp" báo.

VD 4: viết là bà Ổi có chồng 2 con rồi lấy ông kia để đi Mỹ giống như ám chỉ bà Ổi bỏ chồng lấy người khác để đi Mỹ vậy trong khi thực sự có thể bà Ổi đã là người độc thân cả 10-15 năm trước thì sao?

Trên đây là vài ví dụ của những cái gọi là " biết 1 và chưa biết 2". Đó là những người "vô tình" chứ không "cố ý". Theo tôi người tử tế không nên tin vội vã vào mails từ những kẻ 1,2,3,4. Muốn biết gì, hãy viết mail với ngôn ngữ tử tế, lịch sự, tôi nghĩ là người kia sẽ trả lời dưới nhiều hình thức.

CHUYỆN NGOÀI LỀ CỦA VŨ LINH

Hoàng Lan Chi viết: tôi đọc cái này của bác Vũ Linh, tôi chỉ mỉm cười thôi chứ không té ghế. Lý do, các cụ lớn tuổi rất hay "lãng đãng" như vậy. VD mới nhất của tôi: một cụ gửi mail nói rằng Tượng Đức Thánh Trần ĐÃ ĐƯỢC TÁI AN VỊ. Tôi "fix" dùm cụ: Tượng vẫn ở bờ sông. Mấy năm trước, cán A đem lư hương về Đền Thơ Đức Thánh Trần với lý do 1,2,3,4. Dư luận trong nước ồn ào phản đối. Năm náy VC phải trả lại nhưng NGƯỜI DÂN tiếp tục la lối vì lư hương mới không giống lư hương cũ.

Thay vì cám ơn tôi vì cụ ấy đọc nhanh ( Bạn cụ cho link có chữ LƯ HƯƠNG nhưng cụ không đọc thấy) nhưng cụ trả lời vầy ( cám ơn LAN CHI. Tôi không biết vì không về VN)!!! Mẹ ơi, tôi nên khóc, hay cười, hay "tốc váy .."? Nhưng lúc này nghe Thích Pháp Hòa ru ngủ hàng đêm (khỏi cần thuốc ngủ như trước kia) nên cũng nhớ lõm bõm vài thứ Thầy Pháp Hòa khuyên. Do đó tôi chỉ trả lời ngắn (anh đã đọc lộn. Tôi xem tin ở Facebook. Tôi không về VN kể từ khi sang Mỹ). Phải nói nhờ Thích Pháp Hòa chứ không tôi sẽ vặn vẹo ( Chuyện về/không về VN thì dính líu gì đến tin tức VN mà người ta có thể đọc ở net? Ông viết thế GIỐNG NHƯ LÀ ông ám chỉ tôi hay về VNCS chơi vậy. Kỳ vậy?)

VŨ LINH VIẾT: Liên quan đến chuyện dùng pháp luật để cản Putin, có một câu chuyện buồn cười thì ít mà thất vọng thì nhiều, mà kẻ này xin kể lại hầu quý vị.

Cụ tị nạn TVTích sống bên Âu Châu, ít theo dõi tin thời sự Mỹ, nên vẫn coi những định chế Âu Châu tại Geneve, Brussels hay The Hague là quan trọng nhất, nặng ký hơn thực tế. Cụ không bỏ lỡ dịp may, vội vã viết bài ca tụng và lập lại ý kiến của cặp ‘múa đôi’ Biden-Kamala về việc kêu gọi truy tố Putin như một tội phạm chiến tranh trước các tòa án quốc tế, như giải pháp vẹn toàn diệt được ác quỷ Putin, chấm dứt chiến tranh vậy.

Kẻ này đọc qua bài viết của cụ TVT, giật mình vì ngạc nhiên, xém té lăn xuống ghế, rồi suy nghĩ lại, thấy cụ TVT vẫn rất bén nhạy chụp đúng thời cơ. Dĩ nhiên, cụ TVT được ngay một số cụ đồng nghiệp và đàn em tung hô ngất trời xanh, như tiếng nói của một đại hiền triết, của lương tâm nhân loại, của… Cụ ơi, mấy cái tòa án quốc tế ở Âu Châu, chỉ có nghĩa lý với các nước nhược tiểu tép riu thôi, chứ với các đại cường Mỹ, Nga, Trung Cộng,… đều vô nghĩa.

Chuyện này, ta đã bàn trong phần trên rồi. Chuyện quái lạ, đáng nói hơn nữa là sau khi viết bài lập lại ý kiến truy tố Putin của cặp Biden-Kamala, thì bất ngờ và thật đáng thất vọng cho kẻ này, cụ TVT lại bồi thêm một email cho thiên hạ, nhắc nhở công "của tôi" đã nêu lên sáng kiến này, để rồi cả cụ Biden lẫn cả thế giới vội vàng nghe theo lời vàng ngọc của cụ TVT ngay. Dưới đây là nguyên văn email của cụ TVT, xin đăng lại để quý độc giả thưởng lãm ‘cái tôi’ của cụ TVT:

Tôi thì rất khoái chí vì thấy Tổng Thống Joe Biden gọi Putin là war criminal. Tôi đoán có lẽ Tổng Thống giỏi tiếng Việt và đã đọc bài "Dùng luật đánh Putin" của tôi.

Ngoài ra, tôi càng khoái chí hơn nữa khi càng ngày càng có nhiều tổ chức, đoàn thể, cá nhân v.v.. bàn đến chuyện đưa Putin ra toà án quốc tế*. Tôi không dè bài của tôi được phổ biến rộng rãi như vậy và hoàn toàn bất ngờ vì có quá nhiều người ngoại quốc thuộc đủ quốc tịch biết Việt ngữ nên đã đọc được bài viết của tôi**.

TVTich

*Nếu các Anh Em chưa biết thì tôi xin mời các Anh Em xem mục "Điểm báo Pháp" phổ biến trên Diễn đàn Mỹ Loan mấy hôm nay.

**Tôi cứ tưởng chỉ có Bauxite VietNam mới đọc và đăng bài viết của tôi cho người trong nước đọc.

– Về chuyện ‘Điểm Báo Pháp’: một số báo Pháp tiếp theo lời tuyên bố của bà Kamala và nhất là sau khi cụ Biden tố Putin là ‘war criminal’, đã hậu thuẫn ý kiến truy tố Putin ra trước công pháp quốc tế. Cụ TVT dường như cho rằng đó là hậu quả của việc ‘báo chí Pháp và cả thế giới thuộc đủ quốc tịch’ đã đọc bài viết của cụ.

– Gạch dưới các chữ "của tôi" là do VL làm]

Để tránh mang tiếng ‘hỗn’, kẻ này xin miễn bàn thêm về cái email nhận công trạng rất vui này, xin dành cho quý độc giả tự suy nghĩ và nhận định. Chỉ xin nhắc lại, cụ TVT viết và đăng bài của cụ SAU KHI bà Kamala đã nghe theo chỉ thị của cụ Biden, nêu ra ý kiến cần truy tố Putin như một tội phạm chiến tranh. Nghĩa là cụ Biden đã có ý kiến trước chứ không phải nhờ cụ "giỏi tiếng Việt và đã đọc" bài viết của cụ TVT

BẰNG CẤP VN CÓ ĐƯỢC MỸ COI LÀ TƯƠNG ĐƯƠNG KHÔNG KHI ĐỊNH CƯ Ở MỸ

Các dược sĩ VNCH rất biết ơn ô Tô Đồng vì ông là người đã nộp đơn xin chính phủ Mỹ hãy chấp thuận bằng dược sĩ của người VNCH tị nạn cs vào khoảng 1980 gì đó. Những dược sĩ này phải đậu Toffle và phải qua một khóa, có thể gọi là "update kiến thức dược" nếu tôi nhớ không lầm vì nghe bà chị dược sĩ kể lại đã lâu.

Tôi không thấy vị giáo sư nào ở Khoa Học làm giống ông Tô Đồng để những Cứ Nhân Toán, Lý, Hóa, Sinh…như chúng tôi ( học Đại Học Khoa Học) được chấp thuận. Nếu được thế, họ chỉ phải đậu Toffle, update kiến thức của ngành minh học và có ngay văn bằng đại học để đi làm.

Tuy nhiên một người bạn mới hỏi tôi là ngoài bằng dược thì bằng Luật sư có được công nhận không? Theo tôi có lẽ không vì Cử nhân Luật VN thì học luật VN là nhiều, Luật quốc tế ít hơn. Dường như không có vị tiến sĩ quốc gia ngành luật nào xin với CP Mỹ để cử nhân Luật VNCH được coi tương đương 4 năm học Luật của Mỹ cả. Cũng có thể ở "địa phương" nào đó, họ đã "du di" thì tôi không biết. Lý do ngành Khoa học như Toán, Lý, Hóa của chúng tôi còn không được công nhận thì làm gì Luật và nhất là Văn khoa được công nhận. Các quốc gia tư bản công nhận văn bằng Tú tài 2 của VNCH thì đúng và có thể ghi danh hay thi tuyển vào các trường đại học của quốc gia tư bản.

Hoàng Lan Chi

3/2022

Posted in Tạp Ghi | Comments Off on HLC-Những người biết một và chưa biết hai, Chuyện bên lề của Vũ Linh, Cử Nhân Luật của VNCH có được xem bằng tương đương ở Mỹ ha y không- March 22, 2022

HLC- Có lẽ người “thương” tôi nhất bây giờ là mợ T! – March 21, 2022

NGƯỜI “THƯƠNG” TÔI NHẤT BÂY GIỜ CÓ LẼ LÀ…

Tôi nghĩ rằng có lẽ hiện nay người "yêu" tôi nhất là ..một mợ già! Mợ này còn hơn tuổi tôi chút xíu. Tại sao tôi nói vậy? Có gì đâu, mợ ấy không ưa Trump. Cả "lò" nhà mợ ấy ủng hộ Dân Chủ thổ tả. Đã hai lần tôi đem mợ ấy ra viết tạp ghi trêu chọc nhưng mợ ấy chỉ cười không giận gì "sất". Cuối cùng tôi bực mình, tôi bỏ tên mợ ra khỏi list mail. Thế mà một thời gian sau, mợ thỏ thẻ, đại ý là mợ đọc được bài tôi viết từ người khác chứ mợ không nhận được mail nên mợ không biết tôi có khỏe không. Tôi "ghét", không trả lời. Khoảng một tháng sau, mợ lại mail hỏi han. Đến lần thứ ba, tôi cáu sườn (!) và mail cho biết thẳng, tôi không nói chuyện với mợ nữa vì mợ ủng hộ Dân Chủ thổ tả (!) và nói sai về Trump vì mợ tin vào cháu mợ nói. Tôi lên án những người bầu cho Dân Chủ thổ tả nên bây giờ quốc gia bị nạn 1,2,3. Nếu muốn tôi "chơi" lại với mợ thì mợ phải thừa nhận những việc làm đúng của Trump! Mợ làm thinh. Tôi cũng làm thinh và nghĩ chắc phen này bả không hỏi thăm mình nữa. Bả sẽ để mình yên thân! ( cười).

Thế mà giời ạ, sau vài tháng, mới nhất mợ ấy lại "quăng" mail "Bạn hứa qua T chơi, T đợi đến… trọc dầu cũng không thấy dược người bạn thông minh của T hiện ra. T mong Lan Chi đến B… chơi lắm. Cứ tưởng tượng được đưa Lan Chi đi quanh chơi quanh vùng là vui rồi, thế mà chờ mãi không thấy, chờ dến già như bây giờ thì làm sao đưa bạn đi chơi được nữa. Hu..hu.T

Thú thật đọc mail tôi cũng hơi cảm động. Tôi trả lời như sau "T, HLC đã viết mail cho T rồi. HLC chỉ đến T khi T thừa nhận một số điểm đúng của Trump đã bị Dân Chủ thổ tả vu cáo! Nếu vậy thì HLC sẽ ở chơi với T có thể 1-2 tuần. HLC yêu nước Mỹ, yêu những người vì quốc gia dân tộc. Bọn media thổ tả cứ ngắt đầu đuôi, vu cáo cho ông, thấy tội nghiêp cho Trump quá"

Mợ ây lại trả lời " Lan Chi thương mến. Ông Trump nhiều fans. Số người trung thành rất nhiều và số người không thích cũng rất nhiểu. T thì ít khi quan trọng người, chỉ quan trọng cách hành sự của mỗi lúc , thời thế , giai đoạn…. Kiến thức của T có giới hạn. T chỉ nói những gì T nghĩ, với cái sense T có. Nếu Lan Chi đặt điều kiện T phải giỏi mọi sự thì chắc chắn T thua rồi.
T vẫn rất thích cá tính của Lan Chi vì Lan Chi cứng rắn, thông minh… trong cái thông minh có sự thành thật vì LC không nói khác với điều Lan Chi nghĩ. Văn chương thì gọn gàng, rõ và chắc nịch. T ước chi T biết viết hay như bạn mình. Lúc nhỏ T vẫn đứng đầu khi làm luận trong lớp nhưng so với LC thì T thua quá xa. T không mặc cảm chi điều đó vì T có phải là văn sĩ đâu, T tốt nghiệp ngành business ở Mỹ mà. Thăm LC nghe. Thân mến

Giời ạ, đến đấy… thì "bà chằng" HLC thua thôi. Mợ ấy "yêu" "bà chằng" như thế thì còn lòng dạ nào "giận" mợ ấy nữa. Tôi gõ "Thôi tôi tha tào cho chị đó".

Đấy, cuối đời và tuổi già lại có người bạn gái hơn tuổi (chưa gặp nhau bao giờ), thương mến đến độ nhường nhịn tôi quá xá cỡ luôn thì cũng là một hạnh phúc nho nhỏ phải không? Bà ấy không giỏi chính trị nhưng hát hay. Thôi điều quan trọng là bà ấy "ái mộ" tôi là đủ. Bạn gái “ái mộ” thì là đúng chứ mấy ông mà nói thì có khi “nghi nghi”!!

CÒN ÔNG NÀY THÌ…

Từ T, tôi nhớ đến một cụ ông khác. Cụ này giống mợ T là " lì đòn" ghê. "Bà chằng" có la lối, có mắng mỏ kiểu gì cũng không "si nhê" với ông ta. Một người bạn chung "lén" gửi mail của ông ta cho tôi. Đúng là đàn ông “lì”.

Nhớ Em HLC

Hôm nay tuyết trắng rớt đầy trời , gió lạnh thấu xương, nằm buồn một mình, tôi bỗng nhớ em HLC “của tôi “ quá, ông N à !

“ Chúng tôi “ giận nhau vì một chuyện lãng xẹt, chắc ông không thế tưởng tượng. Tôi vốn là một kẻ “ ngu nhất thế giới “, như em luôn nhắc cho tôi, vậy mà có một lần tôi quên tiệt đi mất, nên tôi dám cả gan chọc quê em về cái chữ em viết tắt TBO sao đó. Và em tôi đã giận dỗi quá trời cho tới hôm nay.

Tôi vốn biết em học giỏi, có Cử Nhân Hoá của ĐHKH danh tiếng . Nhưng em học chứng chỉ Hoá nào, thì tôi cũng học món đ. ó Hoá Đại Cương, Hoá Vô Cơ, Hữu Cơ, Hoá Lý của ông Sơn. Hoá Mô Tả của bà Sương… kể cả cái chấm chỉ Chimie Organic Structural Khó nhai của ông Thới tôi đều có học như Em. Em hơn tôi món “ Vật Lý Lầu Bầu” ( VL địa cầu) của ông Hải, thì tôi hơn em hơn em hai “ chấm chỉ “ Zoo I và Zoo II về dế, ếch nhái, cá mập, … của Cố đạo Hoàng Quôc Trương. Ấy là chưa kể 7 năm Đại Học …. Xét ra tôi đâu có thua những chàng xách dép cho Em, dù tôi vẫn thuộc về đám người ấy, theo như lời Em thường nói. Tôi muốn xách dép cho em lắm; bởi hễ xách dép, thì sẽ có lúc nắm được bàn chân, và biết đâu chả có lúc “nắm “ cao hơn. Vậy mà suốt bao nhiêu năm hầu em, chở em đi chợ, đi dọn nhà, đi mần báo, đi lấy đồ..tôi có dám “ xách “ em bao giờ !

Nay thì chúng tôi giận nhau rồi! Tôi biết em ghét tôi lắm. Khổ nỗi tôi vẫn nhớ Em da diết. Nói nào ngay, tôi vẫn coi Em như một nhỏ đanh đá ưa dẩu mỏ ra hờn dỗi, nhưng nếu Em ở gần, tôi dám vít cố em … hun đại một phát! Em mà đanh đá chửi tôi – tôi biết em không ngần ngại xổ nho và. … tốc váy – nhưng người ta đã nói: “ thứ nhất Đẹp trai, thứ nhì Trai mặt “, tôi không có cái thứ nhất, thì chỉ còn cái thứ nhì để Sài liều; cho dù sau đó có bị Em viết báo chửi cho Cả thế giới nghe và cười chê. Mẹ kiếp đã có tiếng là “ ngu nhất thế giới “ thì có bị cười chê thêm cũng đâu có xấu thêm. Rút cuộc, vẫn còn lời cái… hun liều. Còn như nếu Nàng làm dữ, ta mần tới luôn, xem ai thắng ai. Ôi! Nhớ Em W Á !

Ông này hay có kiểu văn chương tiếu lâm và "thậm xưng" như vậy. Ví dụ tôi mail trả lời vầy vầy thì ông cho là tôi mắng ông (ngu nhất thế giới !) Chúng tôi là bạn lâu năm. Vì là "thân" nên tôi tha hồ …mắng mỏ! Còn ông và ông N thì chuyên môn viết "nhảm nhí". Mà trên cõi đời ô trọc này chỉ có hai "tên khỉ gió" này dám viết "nhảm nhí" với "bà chằng" thôi. "Nhảm nhí" có nghĩa tán "bà chằng" nhảm. Nếu là người khác hay đứng trước mặt tôi thì …bị ăn bạt tai rồi nhưng qua mail nên "bà chằng" không "bụp" được thôi. Mắng và hai ông tướng này cứ "lì, trơ" ra nên cuối cùng…"Bà Tổng" HLC chịu thua. Y như chịu thua mợ T ở trên. Nghĩa là mỗi khi tôi viết bài và hai ông này dựa vào nội dung tạp ghi của tôi để trêu ghẹo tôi ( y như thời trẻ, thuở sinh viên) thì tôi "phe lờ" hoặc chỉ vắn tắt ONO (tức là mắng "ông nội ông’!!)

Đấy, chúng tôi cùng một "nề nếp, một giáo dục" nên chơi với nhau bền lâu. Già rồi mà nhiều khi trêu ghẹo nhau như thuở học trò. Mở ngoặc là "hai ông lì" ủng hộ Trump như tôi. Chỉ có mợ T là không ủng hộ thôi.

Brisbane sắp vào Thu. Trời khi nóng khi mát. Vườn hoa rất đẹp với mầu lá đỏ rực rỡ tươi thắm. Hoa hồng sau đợt bị aphid, giờ đang ra hoa lai rai. Ngọc lan thì đẹp quá. Lá non ra đầy cành.

Lúc này tôi đang ước phải chi có T và hai ông tướng "lì lợm" ở đây nhỉ. Ông kia sẽ viết nhạc cho T hát, ông nọ sẽ nấu canh rau đay mồng tơi cho "Bà Tổng" HLC xơi và "Bà Tổng" HLC thì chỉ việc "thưởng thức" và nêu nhận xét!

Đấy, hạnh phúc nhỏ bé luôn ở quanh ta. Phải thế không.

Hoàng Lan Chi

3/2022

Posted in Tạp Ghi | Comments Off on HLC- Có lẽ người “thương” tôi nhất bây giờ là mợ T! – March 21, 2022

HLC- Khi tôi viết những điều “chướng tai gai mắt””- Feb 14, 2022

Trích LanChiYesterday-Những vụn vặt đời sống quanh tôi

KHI TÔI VIẾT NHỮNG ĐIỀU “CHƯỚNG TAI GAI MẮT”

Facebook hiện nay có số người dùng khá nhiều. Vì thế khi tôi viết những điều "chướng tai gai mắt" thì không có nghĩa tôi ghet hoặc có oán thù cá nhân với Xoài mà tôi chỉ muốn vạch ra cái "kỳ cục" của Xoài để giúp những em/cháu khác biết. Lý do, nhiều em và cháu TỰ HỌC LÀM NGƯỜI QUA SÁCH VỞ chứ không có cha mẹ/thầy cô dậy dỗ từng ly từng tí. Cũng có thể khi còn nhỏ cha mẹ có dạy nhưng quên thì nay khi đã trưởng thành có người lập lại thì sẽ "nhớ" thì sẽ không làm điều "kỳ cục" đó nữa.

Cái "chướng tai gai mắt" mới nhất là của một Facebooker post những hình rất dung tục, rất dơ và ĐIỀU TỆ HẠI NHẤT là bà ta chửi "rất mất dạy" những người phê bình hình đó là "dơ". Bà ta phải hiểu nếu bà ta để post ở phạm vi nhỏ, vd "family" hay " bạn thân" thì khác và khi bà ta post bài ở "public" thì khác. Đã là "public" thì ông đi qua bà đi lại đều có quyền tự do ngôn luận tức là cho ý kiến. Nhiệm vụ của bà là ‘tiếp nhận mọi ý kiến" trong lịch sự. Nếu có ai dùng chữ nặng nề thì bà có quyền nhắc nhở như sau " Cám ơn anh chị đã góp ý nhưng có thể anh chị nhìn hình thấy dơ, còn cá nhân tôi thì thấy đó là nghệ thuật. Còn thì chửi mắng tôi là làm đ..thì không nên". Đó là CÂU TRẢ LỜI ĐÚNG. Đằng này bà Kim đó viết " rất mất dạy" như sau " nếu nhìn hình của Kim mà bạn thốt lên lời mạ lị thì chỉ là chăm bẵm vào đáy quần Kim" . Tôi đã "nổi giận" khi đọc câu đó. "Con ranh" này con cái nhà ai mà "mất dạy" vậy? Hóa ra có người mới cho tôi biết bà ta làm nail. Thật ra bạn bè tôi, tốt nghiệp đại học Luật Sài Gòn và qua Mỹ muộn, đùm đề con cái nên không học lại được và cũng sinh sống bằng nghề nail NHƯNG họ vẫn có cái "tư cách" của họ. Còn cái đám "ranh" made in VNCS, lớn lên sau 75 thì khỏi nói nếu cha mẹ họ không dám dạy dỗ con (vì sợ chúng vào đoàn đội và đi tố cha mẹ). Một số nhỏ nhóm này rất "hỗn xược, láo lếu, thiếu giáo dục".

Trở lại, quyền post hình là của bà Kim. Quyền phê bình là của mọi người. Không muốn bị phê bình thì đóng khung treo ở phòng ngủ. Nếu một người vô giáo dục vào nhà bà và buông lời mạ lị thì bà trả lời lịch sự một lần là đủ cho những người khác không mạ lị nữa. Nhưng cái câu viết " chăm bẵm vào đáy quần Kim" của bà thì phải nói ( cực kỳ mất dạy) và chúng tôi sẽ có quyền TẶNG BÀ NHỮNG CÂU NẶNG NỀ.

TrưỚc đó tôi phê bình ông Xoài vì lý do sau: một người post một bài nêu tấm gương tốt là (các bạn đồng nghiệp trong sở vệ sinh hùn tiền một ngày lương giúp ông bạn có con gái sắp vào đại học và cần một số tiền kha khá) thì ông Xoài nhảy vào cho comment không ăn nhập gì đến nội dung bài viết mà chỉ để "khoe" con gái Xoài cũng …sắp vào học Y khoa. Cái đó vừa là vô duyên vừa là "rởm đời" mà có lẽ KHÁ NHIỀU CAO NIÊN VN vướng phải. Đi đâu cũng khoe. Khoe nhà, khoe nhẫn hay Ipad chồng mới tặng, khoe xe hơi xịn mới mua…!!! Phải chi khoe cháu nội ngoại mặc áo dài hát tiếng Việt, khoe con gái đoạt giải nhất Cắm Hoa của trường, khoe con trai đoạt giải nhất vũ cầu…: thì thấy HAY! Còn những cái kia nên khoe trong phạm vi nhỏ là gia đình hay vài anh chị em ruột thịt với nhau thôi, bẩm mấy ông bà!

Hy vọng vài anh chị già như tôi nên viết những bài tương tự để giúp giới trẻ "biết sống" hơn. Hay là quý cụ sợ bị ghét và nhường hết cho "Bà Tổng" HLC việc quét rác xã hội? (cười).

Hoàng Lan Chi

2/2022

******************************************

PHỤ LỤC

HÌNH ẢNH NÀY LÀ DUNG TỤC HAY NGHỆ THUẬT

Dưới đây là hình chụp một stt từ Facebook của một bà tên Kim

CÁC COMMENT CHO BÀI TRÊN Ở FACEBOOK HOÀNG LAN CHI

Hoàng Lan Chi : Thượng đế tạo ra phụ nữ với 3 vòng và người phụ nữ giữ gìn cho đẹp và khỏe. Đẹp cho chính mình rồi cho gia đình ( ông/bà, cha mẹ, anh chị thuở xuân thì; chồng con cháu nội ngoại thuở về sau). Người phụ nữ có giáo dục tử tế từ cha mẹ sẽ chỉ phô diễn thân thể trước người tình hoặc người chồng. Ngay trong nhà cũng tránh không ăn mặc hở hang khi có cha, anh em trai, con trai, cháu trai.

Ngụy biện rằng (phô diễn thân thể ở Facebook không phải là điều xấu) chỉ có ở những đứa thiếu giáo dục gia đình. Không có người đàn ông ĐÀNG HOÀNG-CÓ GIÁO DỤC TỬ TẾ, lại chấp nhận ho vợ mình ăn mặc gần như "lõa lồ" và post lên "public" cho khắp thiên hạ nhìn vào. Đó chỉ có thể là hành vi của gái điếm "khoe hàng để kiếm mối".

Viết về những người góp ý là ( Trích Kim: những ai mạ lị thì chỉ là chăm bẵm vào đáy quần. Ngưng trích) là câu nói "RẤT MẤT DẠY". Rất nhiều người (già/trẻ, lớn/bé, trai/gái và đủ thành phần) đều thấy những hình ảnh trên KHÔNG CÓ TÍ NGHỆ THUẬT NÀO CẢ mà trái lại GỢI DỤC, RẤT BẨN. Những kẻ nào đồng tình với bà trên thì thuộc loại (ngưu tầm ngưu mã tầm mã) tức là thiếu giáo dục tư tế của cha mẹ, thầy cô khi còn nhỏ.

Mong rằng các cháu gái đang lớn dù ở trong hay ngoài nước hãy nhìn vào GƯƠNG CỦA BÀ TRÊN để hiểu rằng:

1) Thân thể đẹp có thể ‘Khoe" ở bãi biển trong y phục bikini

2) Thân thể đẹp gần như "lõa lồ" chỉ nên có trong phòng ngủ hoặc với chồng. Cấm xuất hiện trước Cha, anh em trai

3) Người phụ nữ VN đẹp, gợi cảm khi mặc kín đáo mà nửa kín nửa hở với tà áo xẻ hơi cao để thỉnh thoảng hé lộ chút eo.

4) Những loại phụ nữ trên: đàn bà con gái tử tế hãy tránh xa kẻo có ngày nó "cướp chồng" quý bà. Đàn ông hãy tránh xa kẻo có ngày nó dụ dỗ, quyến rũ và làm mình sa ngã gây tang thương cho gia đình.

Grace Yuong Thấy… gớm ( ý kiến riêng) . Ngày xưa cháu đi vẽ không bao giờ chọn người mẫu kiểu này đâu Cô ơi.

LanGiao Hoang : Thế mà nó cho đó là "hình nghệ thuật". Đúng lá thứ điên hoặc trình độ quá thấp kém

ThuyVi Le Grace Yuong Người mẫu này chỉ thấy thịt là thịt; y như cửa hàng butchery, thỗn thện

Victoria Tran Người mẫu nào mà tinh thịt là thịt vậy ThuyVi ơi, mình không nhìn thấy cái hình đó…

ThuyVi Le thì là 3 cái hình ô sin Kim mà chị Hai đăng trong stt

Hạnh Nguyễn cũng tùy khẩu vị mỗi thằng. Có thằng thích gặm xương nhưng đa phần thích ăn thịt mà

LanGiao Hoang COPY TỪ FACEBOOK CỦA DƯƠNG QUỐC ĐỊNH. Như thế này mới là nghệ thuật, hiểu chưa bà Kim? Hình của bà không nghệ thuật, rất dơ, rất hạ cấp

Posted in Tạp Ghi | Comments Off on HLC- Khi tôi viết những điều “chướng tai gai mắt””- Feb 14, 2022

Phạm Công Luận- Có một thời xưa rất đẹp ở xóm nhỏ có tên “Lan C hi “- Feb 11, 2022

PHẠM CÔNG LUẬN

CÓ MỘT THỜI XƯA RẤT ĐẸP Ở XÓM NHỎ CÓ TÊN “LAN CHI “

Xóm Lan Chi, xóm nhỏ với cái tên dễ thương như vậy nằm ở đâu trong Sài Gòn? Không mấy ai biết đó là khu xóm nằm dọc theo đoạn đường Phan Văn Trị gần khu dân cư chợ Nancy cũ ở Quận 5, áp sát đường Cộng Hòa .

Tình cờ, xóm Lan Chi trở thành nơi cư ngụ của nhiều văn nghệ sĩ thuộc đủ các môn nghệ thuật, thành láng giềng của nhau trong mấy chục năm trước 1975. Khu xóm này, cùng với cư xá Chu Mạnh Trinh ở Phú Nhuận trở thành hai không gian sống quần cư của rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng ở Sài Gòn trước đây.

Nhà thơ Nguyễn Bính vào Nam năm 1943 và cư ngụ ở xóm này. Lúc mới vào, Nguyễn Bính ở nhờ nhà người anh bà con là chủ tiệm bán nón ở Chợ Cũ trên đường Hàm Nghi. Ở được vài ngày thấy bất tiện, Nguyễn Bính theo bạn thân là nhà thơ Hoàng Tấn về chung sống ở xóm Nancy, trong căn nhà gỗ nhỏ mái lợp ngói nằm trong một thửa vườn xinh xắn có trồng hoa và mấy cây mít, xoài mà Hoàng Tấn và vài người bạn hùn nhau thuê.

Nguyễn Bính thích căn nhà này lắm nên viết được một số bài thơ ở đây. Ông trìu mến đặt tên không gian sống này là Lan Chi Viên (theo âm tiết Nancy). Từ tên ngôi nhà, giới văn nghệ sĩ dùng gọi tên xóm Nancy thành xóm Lan Chi.

Là người trong cuộc, nhà thơ Hoàng Tấn trong cuốn Nguyễn Bính, một vì sao sáng thuật rõ chi tiết câu chuyện trên. Ông hồi tưởng: “Từ ngày có Nguyễn Bính căn nhà sáng hẳn lên. Các văn nhân thi sĩ thường tới lui đàm luận thời cuộc, nói chuyện văn chương, trao đổi ý kiến nói chuyện thơ, bình cho nhau nghe những bài văn, bài thơ sáng tác.

Tới lui thường có: Thiếu Sơn, Lê Tràng Kiều, Khổng Dương, Nam Châu. Vô hình trung cái vườn nhỏ Lan Chi này thành Câu lạc bộ Tao Đàn. Đã có mặt ở đây nữ sĩ Thiện Minh, Ngân Hà, Xuân Miễn, Nguyễn Đức Hinh, nhưng ăn dầm nằm dề nhiều nhất là Hoàng Phố, Trúc Khanh và Thanh Bình. Ngoài ra còn một số bạn bè sinh viên học sinh yêu thơ mến mộ tài năng Nguyễn Bính tới lui thăm hỏi làm quà, kết nghĩa”.

Nhà thơ Đông Hồ xưa cũng ở xóm này nhưng không rõ trong khoảng thời gian nào. Trước nhà ông có trồng hai cây liễu nên Đông Hồ được gọi là Nhị Liễu tiên sinh.

Tại ngôi nhà nhỏ xóm này, Tết Giáp Thân năm 1944, Nguyễn Bính cho ra đời bài Xuân vẫn tha hương mà ông thức trắng đêm để viết. Ông nói với Hoàng Tấn: “Trước đây tôi đã có bài Xuân tha hương rồi. Nay có bài Xuân vẫn tha hương, rồi đây sẽ còn Xuân lại tha hương và biết đâu còn bài Xuân cứ tha hương trước khi bài Xuân cố hương ra đời”. Bài thơ dài và có những câu thơ gây xúc động, như mọi bài thơ của Nguyễn Bính:

Đêm ba mươi Tết quê người cũng,

Tiếng pháo giao thừa dậy tứ phương….

Chị ạ, em không người nước Sở,

Nhớ nhà đâu mượn địch Trương Lương.

Đất khách tình dâng hòa mắt lệ,

Ôi nhà! Ôi chị! Ôi quê hương!

Nhưng “thơ suông rượu nhạt” mãi ở Lan Chi cũng chán, nhất là khi bạn bè ai cũng bận việc kiếm sống nên để Nguyễn Bính nhiều khi ở nhà lủi thủi một mình. Thú vui xê dịch lại dấy lên, ông thường bỏ nhà đi ngao du sơn thủy từ vài ngày đến hàng tuần mới về.

Ông quay lại Chợ Cũ, đến trường đua Phú Thọ, sang Gia Định hoặc sang Cầu Kinh (nay là khu cư xá Thanh Đa, quận Bình Thạnh) với bạn bè. Trong một cú sốc vì đụng chạm với một nhà giàu xem trọng tiền bạc, Nguyễn Bính than thở:

Ở lại kinh thành với bút nghiên

Đêm đêm quán trọ thức thi đèn

Làm thơ bán lẻ cho thiên hạ

Thiên hạ đem thơ đọ với tiền!

Ông lại trở về vườn nhỏ Lan Chi cùng bạn Hoàng Tấn. Ở đó, với ba tờ giấy hồng điều dài thậm thượt, Nguyễn Bính lấy bút lông mực Tàu chép lại bài thơ Hà Tiên, người xóm rẫy treo giữa phòng khách. Bài thơ chạy dọc hơn nửa bức vách gỗ đập vào mắt mọi người. Hoàng Tấn kể: “Với màu đỏ nhạt duyên dáng của giấy hồng điều, như một vầng trăng dịu hiền nổi lên trên nền trời thu tháng tám. Bên cạnh lư trầm luôn ngát hương, bài thơ đặt đúng chỗ gây biết bao gợi cảm và làm cho căn phòng ngào ngạt một không khí thơ”.

Khu chợ Nancy đã có thời thơ mộng như vậy với nhà thơ Nguyễn Bính. Hai tri kỷ “uống rượu làm thơ, coi chuyện làm báo làm bung chán mớ đời này là một giấc bướm, một giấc Nam Kha chưa chín nồi kê”.

Cuộc sống thời chiến càng lúc càng khó khăn, nguy cơ đói đe dọa. Cả nhóm phải dọn đi nơi khác, từ giã xóm Lan Chi. Nguyễn Bính theo bạn về Bà Chiểu sống trong một căn nhà rộng, sau nhà có ao thả cá. Ông lại uống rượu, ngâm thơ hút thuốc bên bờ ao. Cái ao ngắm trăng lại được nhà thơ đặt tên “Ngoạn Nguyệt Trì”, như ngày xưa ông đặt tên cho xóm nghèo Nancy.

Xóm Lan Chi từ độ vắng bóng Nguyễn Bính trở lại thành xóm chợ Nancy bình thường, ồn ào chợ búa. Chỉ có mỗi Nguyễn Bính tạo thành một huyền thoại đẹp và ngắn ngủi như vậy, giống như cuộc đời của ông. Sau năm 1954, lại có một thế hệ nghệ sĩ về khu này sinh sống. Anh Hữu Thạnh, nhạc sĩ chơi đàn ở phòng trà Văn Cảnh trước 1975 cho rằng khu đó tụ được nhiều văn nghệ sĩ vì rất tiện ra trung tâm thành phố, lại không xa phòng trà Anh Vũ là phòng trà có sớm nhất ở Sài Gòn nằm ngay khu ngã tư quốc tế.

Xóm Lan Chi tiếp tục là nơi sinh sống của học giả Hồ Hữu Tường, nhà phê bình văn học Thượng Sỹ, nhà văn Thanh Nam, nghệ sĩ Bạch Tuyết, nhạc sĩ Hoàng Trọng, nghệ sĩ sáo trúc Nguyễn Đình Nghĩa và vợ là nhà văn Ngô Thị Diệu Tân, nhà văn kiêm họa sĩ Tạ Tỵ và nhà thơ Tô Kiều Ngân. Nhà báo Lô Răng Phan Lạc Phúc từng nhắc nhiều kỷ niệm thú vị về bạn bè văn nghệ sĩ của ông ở đây trong một bài viết. Ông kể, nhà văn Thanh Nam vào Sài Gòn từ năm 1953 đã đến đây cư ngụ. Cùng một nhà còn có nhà thơ Thái Thủy, một kịch sĩ cũng là giọng ngâm nổi tiếng ban Tao Đàn là Hoàng Thư và một nhà báo.

Họ “ở với nhau, không có đàn bà, không có trẻ con, ăn uống tùy tiện, tối đến sải chiếu ra, chăng màn ngủ, mỗi anh một góc, không phiền ai”, “Nhà một lũ độc thân nên anh em dễ dàng hội họp, gặp nhau ‘phùng trường tác hí’. Sải chiếu ra, ăn nhậu dài dài”.

Thời gian đó, khách đến chơi còn là “nhà thơ đàn anh Đinh Hùng có khả năng đặc biệt vừa nằm vừa viết văn chương Tao Đàn mà chữ nghĩa vẫn rồng bay phượng múa. Có ông Vũ Khắc Khoan gõ muỗng vào ly mà ‘Hồ trường, hồ trường, ta biết rót về đâu!’. Có ông Mai Thảo với ông Phạm Đình Chương rượu uống tì tì, càng uống mặt càng tái đi. Có ông Anh Ngọc say ngất ngư mà vẫn hát ‘Anh đến thăm em một chiều mưa’. Có ông Tạ Tỵ ngày Tết chạy sang, sải chiếu ra, rút bất”.

Bức tranh toàn cảnh về khu hẻm văn nghệ sĩ độc đáo này sau này chỉ có thể lặp lại ở một nơi khác thanh lịch và quy cũ hơn là cư xá Chu Mạnh Trinh ở Phú Nhuận. Cả hai đều đáng được gọi ngõ “văn nghệ” “Từ chợ Nancy quẹo vô ngõ Phan Văn Trị là nhà của nhà văn, nhà thơ kiêm ‘sáo sĩ’ Tô Kiều Ngân. Đi thêm dăm chục bước chân là nhà Thanh Nam. Trước cửa nhà Thanh Nam là nhà Tạ Tỵ họa sĩ, văn, thi sĩ. Ngay cạnh nhà Thanh Nam là nhà ban hợp ca Hạc Thành của anh em nhạc sĩ Nhật Bằng, Nhật Phượng, Thể Tần, Hồng Hảo. Xế bên kia một chút là nhà của ký giả lão thành Thượng Sỹ, nhà phê bình, điểm sách trên tờ Tin Mới của Hà Nội năm xưa”.

Có lẽ người ở đây lâu nhất, sau khi đi xa một thời gian lại quay về đây sống là họa sĩ kiêm nhà văn, nhà thơ Tạ Tỵ. Ông sống ở đây từ thập niên 1960, sau sang Mỹ sống gần hai mươi năm rồi hồi hương về xóm cũ Nancy sống cùng con và mất ở đây năm 2004.

Trong cuốn hồi ký Những khuôn mặt văn nghệ đã đi qua đời tôi, Tạ Tỵ kể nhà phê bình Thượng Sỹ, cùng di cư vào Nam và về sống cùng xóm, mỗi ngày đạp xe đến chỗ làm là Đài Phát thanh Sài Gòn khá xa, mồ hôi ướt đẫm lưng áo. Ông luyến nhớ kỷ niệm xưa, khi họa sĩ Nguyễn Gia Trí đến thăm ngày Mùng Một Tết, đứng thật lâu xem từng bức tranh của Tạ Tỵ nhưng không nói gì, chỉ thấy đôi kính cận dầy cộp, cứ đưa lên hạ xuống nhiều lần.

Tôi gặp lại không khí êm đềm của khu xóm Lan Chi qua trang thư của một cư dân ngày xưa ở đây, anh Lê Quang Hiển, nay đã vào tuổi bảy mươi, sống trong xóm cách nay hơn sáu mươi năm trước. Gia đình anh dọn về sống trong căn nhà số 18/16 Phan Văn Trị năm 1957.

Chú bé Hiển mới được bảy tuổi, học ở trường tiểu học Trương Minh Ký (nay là trường tiểu học Nguyễn Thái Học, góc đường Trần Hưng Đạo-Nguyễn Thái Học). Anh kể, trong mắt nhìn của cậu bé trên dưới mười tuổi, khu xóm của anh, hẻm 18 ngày xưa yên bình và dễ thương, không xa lạ và ồn ào như lần duy nhất anh về thăm lại năm 2005, sau 44 năm rời xa. Ngày xưa hẻm còn rộng, xe hơi chạy vào thoải mái, hầu như nhà nào cũng có hàng hiên với vòng rào thấp, nhiều nhà có giàn hoa giấy.

Hẻm 18 chia thành hai khu riêng biệt. Từ đầu hẻm vào đến căn nhà số 20 là khu nhà giàu, kế nhà bà Phúc là một ngã ba có ngôi mộ cổ tròn nhìn rất xưa có cây trứng cá to trồng kế bên mà thỉnh thoảng đám con nít trong xóm trèo lên hái ăn.

Từ ngã ba đó trở đi đến các con hẻm khác thông ra đường Nguyễn Trãi bây giờ, được gọi là xóm nhà nghèo vì đa số là nhà vách gỗ mái tôn của những người lao động nghèo. Họ ít đi ngang qua khu nhà phía trên trừ buổi tối rất nhộn nhịp kéo nhau ra cây phông-tên nước ngoài đường Cộng Hòa (nay là Nguyễn Văn Cừ) để hứng nước gánh về xài. Vị trí cây phông-tên nước đó nằm đối diện nhà nghệ sĩ Bạch Tuyết. Thời đó Bạch Tuyết vừa mới nổi tiếng trong giới cải lương.

Anh nhớ đa số người sống trong hẻm 18 xóm Nancy thời đó là người Bắc di cư vào Nam năm 1954, hầu hết là nghệ sĩ thuộc đủ các bộ môn, ai nấy đều ăn bận lịch sự, đàn ông ra đường chạy xe Lambretta hay Vespa thắt cravate khác hẳn những người trong xóm.

Nhà thi sĩ Tô Kiều Ngân ở đầu hẻm. Vào trong hẻm, bên số chẵn là nhà họa sĩ Tạ Tỵ có chiếc xe hơi Simca màu trắng. Thỉnh thoảng chú bé Hiển đi ngang, đứng lại nhìn qua cửa sổ để ngắm mấy bức tranh ông bày trên tường.

Trong mắt chú bé, tranh gì thật quái lạ, vẽ người nhưng đầu thì móp méo, mắt ở một nơi còn mũi thì chẳng biết ở chỗ nào, mãi sau này mới biết ông họa sĩ vẽ theo lối lập thể như Picasso. Hiển nhớ họa sĩ Tạ Tỵ rất hiền, thấy thằng con nít nghiêng đầu nhìn tranh, ông chỉ cười.

Đối diện nhà của họa sĩ Tạ Tỵ là con hẻm cụt có khoảng hơn chục căn nhà. Đây là khu nhà của các ca sĩ ở đài phát thanh, nhà nào cũng trồng hoa trước hiên rất đẹp. Đáng nhớ nhất trong hẻm 18 là căn nhà số 18/18 sát vách nhà Hiển. Đó là nhà của nhạc sĩ Hoàng Trọng, người được mệnh danh là vua Tango, tác giả nhiều ca khúc nổi tiếng như Gió mùa xuân tới, Dừng bước giang hồ, Mộng ban đầu, Ngàn thu áo tím… Ông Hoàng Trọng thích nuôi chim yến nên dành cả một bức tường để treo các lồng chim đủ màu, đứng kế bên rào là nghe chúng hót inh ỏi. Ông có hai người con trai và một cô con gái út. Hai người con trai lớn là anh Đô và anh Pha (có khi nghe gọi tên là Cung).

Cô con gái út tên là Bạch La. Gia đình ông sống khép kín, ít khi thấy xuất hiện ngoại trừ cuối tuần mới thấy ông dắt chiếc xe Vespa ra để đi công việc. Chú bé Hiển nhớ kỷ niệm nhỏ, vào năm 1961 khi chuẩn bị thi vào Đệ Thất (lớp 6 bây giờ) để mong được vào trường Pétrus Ký thì thấy cô Bạch La đứng bên hàng rào vẫy tay gọi, đưa cho hộp bánh LU của Pháp và nói: “Bố em bảo tặng cho anh!”.

Thằng bé mười một tuổi lúc ấy cảm thấy giống như bị sét đánh, ú ớ chẳng nhớ lúc đó có nói được gì không, từ đó thành… tương tư cô hàng xóm (!). Tội nghiệp cái hộp bánh LU bị giấu kỹ lâu lắm mới lấy ra ăn. Mấy tháng sau, gia đình Hiển dời nhà đi nơi khác, nhưng câu chuyện sáu mươi năm trước đó anh nhớ đến bây giờ.

Tuy chỉ sống ở xóm Nancy bốn năm, anh Hiển nhớ nhất con hẻm thời con nít này. Anh viết trong thư: “Tôi chỉ muốn giữ cho mình kỷ niệm của ngày xưa chứ không phải hẻm 18 của bây giờ. Khi tôi về tìm lại vào năm 2005, con hẻm thay đổi quá nhiều, lạnh lùng và vô hồn”.

Cuộc tụ họp nào rồi cũng có lúc tan. Có thể đó là thời điểm 1975 hay trước nữa Trong số khách lui tới, có lẽ nhà thơ Đinh Hùng ra đi sớm nhất, năm 1967. Thanh Nam, Mai Thảo, Phạm Đình Chương, Vũ Khắc Khoan, Nhật Bằng và cả Phan Lạc Phúc sang sống ở nước ngoài sau 1975 đều đã mất. Đông Hồ, Hồ Hữu Tường, Tô Kiều Ngân, Thượng Sỹ, Nguyễn Đình Nghĩa, Hoàng Thư cũng không còn…

Khi trở lại căn nhà cũ hẻm 18, họa sĩ Tạ Tỵ hẳn có tâm trạng giống như anh Hiển, có lẽ còn hụt hẫng nhiều lần hơn với muôn vàn kỷ niệm ở đây. Hẻm Phan Văn Trị giờ trở thành con đường nhỏ với nhà cửa san sát, không còn dấu vết thửa vườn xinh xắn có trồng hoa và cây mít cây xoài của Hoàng Tấn và Nguyễn Bính từng sống, cũng như cái sân vuông nhà “ngâm sĩ” Hoàng Thư ban Tao Đàn tập múa bài Trấn thủ lưu đồn… Không còn cả cái tên xóm Lan Chi thơ mộng, chỉ còn chút vết tích trên vài trang viết không mấy ai để ý.

(Trích trong cuốn “Với ngày như lá tháng như mây…” của tác giả Phạm Công Luận; công ty sách Phương Nam xuất bản 2022)

______________________

Posted in Tạp Ghi | Comments Off on Phạm Công Luận- Có một thời xưa rất đẹp ở xóm nhỏ có tên “Lan C hi “- Feb 11, 2022