Hướng đạo sinh gốc Việt Nam với người lính Hoa Kỳ đang chiến đấu miền xa

LGT: Kevin Phan, 13 tuổi, hướng đạo sinh tại Arizona. Dự án để là thành viên cấp Đại Bàng là một dự án chứng tỏ khả năng lãnh đạo,  khả năng huy động nhân lực với ít nhất 100 giờ tình nguyện.  Kevin đã chọn dự án gì, xin mời theo dõi buổi trò chuyện của Hoàng Lan Chi với Kevin Phan.
 
“Cha con kể rằng khi ông còn bé ở Việt Nam, ông  rất thích lễ giáng sinh vì những người lính Mỹ đồn trú quanh đó, đã giả dạng ông Già Noel chạy xe Jeep và phát kẹo cho trẻ em. Câu chuyện nhỏ này làm cho con nảy ra ý định thu góp kẹo gởi cho chiến sĩ tiền tuyến, biết đâu họ cũng sẽ có cơ hội cho kẹo trẻ em, làm vui cho mọi người, và để chứng tỏ họ là những người lính thân thiện và yêu hòa bình.  Và đó cũng là cơ hội mà trẻ em có quá nhiều kẹo ngọt ở đây có thể chia ngọt xẻ bùi cho những trẻ em khác, nơi mà chiến tranh đang tàn phá.  Ngoài kẹo, con còn thu góp DVD phim và CD nhạc và thư viết cho người linh chiến vì qua tổ chức Operation Gratitute, họ cho biết những thứ này giúp đang rất cần thiết để giúp các chiến sĩ tiền tuyến giảm bớt căng thẳng trong khi làm nhiệm vụ. ( Trích Kevin Phan)
 
————————————————————————————————————-

HLC: Xin chào Kevin, cô được biết cháu có dự án rất đáng khen ngợi và đó là lý do hôm nay cô tìm đến cháu để giới thiệu với cộng đồng người Việt. Trước hết cho cô một vài chi tiết cá nhân?

Kevin: Trước hết, con xin cảm ơn cô Lan Chi  đã giành cho con thì giờ quý báu cho cuộc phỏng vấn hôm nay và cũng xin cảm ơn Nguyệt San Bút Tre đã giúp đỡ cho con về việc quảng bá tới cộng đồng Việt Nam cho dự án Hướng Đạo cấp Đại Bàng của con.  Con xin giới thiệu con tên là Kevin Phan, tên Việt Nam của con là Huy.  Năm nay con được 13 tuổi, và con cư ngụ tại Gilbert, AZ. Gia đình con, ngoài ba mẹ, con còn có một em trai 11 tuổi cũng là hướng đạo sinh, một em gái 5 tuổi, và bà ngoại. Con hiện tại đang học lớp 8 tại trường Gilbert Classical Academy.  Cha mẹ con làm việc trong ngành nha khoa. Con không nói tiếng Việt lưu loát, nhưng con nghe và hiểu tiếng Việt cũng tạm được.  Ở trường, con thích ngôn ngữ học, khoa hoc, lịch sử cổ đại, đặc biệt là lịch sử Hy Lạp.  Ngoài việc học ở trường và ngoài sinh hoạt hướng đạo, con còn luân phiên có những sinh hoạt ngoại khóa khác như là sinh hoạt tôn giáo, âm nhạc, túc cầu, võ thuật cho nên cuộc sống của con khá bận rộn.

(Kevin: First, I would like to thank Mrs. Lan Chi for granting me this valuable interview today, and I also appreciate But Tre Magazine for donating me advertisement pages to inform our Vietnamese community of my Eagle Scout Project. My Vietnamese name is Huy. I am 13 years old and I live in Gilbert, Arizona with my parents, a younger 11 year old brother in scouts, a 5 year old sister, and my grandma. I am 8th grader in Gilbert Classical Academy. My parents work in dental field for a living.  I don’t speak Vietnamese fluently, but I listen and understand Vietnamese moderately.  At school, I love learning languages, sciences, and about ancient history, especially Greek history.  Besides school and scout, my other extracurriculum activities are church activity, music, soccer, karate. My life is quite busy.)
 

HLC: Kevin đi hướng đạo từ năm bao nhiêu tuổi? Tự bản thân cháu thích đi hay đây là định hướng của gia đình? Thời gian đi hướng đạo như thế nào, ví dụ thời gian, sinh hoạt ở đâu và ai là người đưa cháu đi?

Kevin:  Con gia nhập thiếu đoàn hướng đạo từ năm 8 tuổi, đến năm 10 tuổi thì con hoàn tất thiếu đoàn hướng đạo sau khi nhận được huy hiệu Mũi tên của Ánh sáng. Khi 11 tuổi, con chuyển cấp lên hướng đạo thực thụ và sinh hoạt cho đến nay. Gia nhập hướng đạo là một vấn đề được xem trọng trong giáo hội của con, và giáo hội khuyến khích vấn đề đó tới phụ huynh và con em.  Con sinh hoạt hướng đạo hàng tuần tại nhà thờ. Mỗi tháng thì con đi cắm trại một lần và chúng con sinh hoạt nhiều hoạt động khác nhau như đi xe đạp đường núi, cắm trại trong bão tuyết, chèo thuyền, leo núi, đi bộ đường xa, khám phá hang động, bắn súng, câu cá, cưỡi ngựa v.v…  Mỗi năm con còn phải tham dự một tuần trại.  Sinh hoạt hướng đạo hàng tuần thì con tự đi bằng xe đạp nhưng nếu cần đi xa hơn thì ba con chở con đi.

(I joined the Cub Scouts when I was 8 years old and continued doing it until receiving Arrow of Light Award at 10 years old. At age 11, I was old enough to participate in the Boy Scouts, which I have participated in ever since. Joining the Boy Scout program is something my church is very passionate about, and they strongly encourage it to all boys. I go to scout  once every week at my church building, and we go on campouts once every month, doing all kinds of activities such as mountain biking, snow camping, canoeing, hiking, backpacking, cave adventure, shooting, fishing, and horse riding.  Each year, I have a one whole week campout too. Usually, I ride my bike to my weekly scout activities, but my dad will drive me to my other Scouting activities.)

HLC: Cho ít cảm tưởng về những ngày đầu  khi mới sinh hoạt hướng đạo?

Kevin:  Con không nhớ rõ lắm cảm tưởng của con khi mới vào hướng đạo.  Vào thiếu đoàn hướng đạo thì con nhớ con cảm thấy vui vì có nhiều sinh hoạt thật vui như đua xe tự tạo, đua máy bay tự tạo, đua thuyền tự tạo.   Vào hướng đạo thực thụ thì con cảm thấy lo lắng vì con biết con phải sinh hoạt cần mẫn hơn và khó khăn hơn vì con đã là một trong số những hướng đạo sinh cấp cao hơn.  Con nhớ là con thật háo hức khi lần đầu đi trại với hướng đạo lúc mới bước sang 11 tuổi, lần đó phải leo trèo 5 dặm lên và 5 dặm xuống qua một ngọn núi trong hoang mạc.  Lần đó con rất thích thú nhưng cũng rất mệt vì quá nóng.

(Kevin: I can’t really remember what my thoughts were at the time. Joining Cub Scouts is real entertained because there are many fun activities such as Pinewood Derby car racing, airplane racing, and boat racing. Joining Boy Scout, I was kind of nervous knowing that I would have to work harder now that I was among the “big boys.” I remembered I was so excited for my first campout with Boy Scout, which was a 5 miles hike up and 5 miles down a mountain in the desert. I had a lot of fun on that one, but I was so tired because it was hot at the time.)

HLC: Kể những ích lợi mà Kevin thu được từ sinh hoạt hướng đạo?

Kevin: Vào hướng đạo, con học được nhiều kỹ năng mà có thể giúp con nhiều trong đời sống sau này.  Con cũng học được những điều mà con chẳng bao giờ muốn làm lần nữa (ví dụ: giết gà, làm gà, nấu gà và ăn gà).  Con nghĩ một lợi ích của hướng đạo đối với con là mang con ra khỏi môi trường thoải mái ở nhà nơi mà con luôn có cha mẹ thương yêu, chăm sóc và lo lắng từng bữa cơm hằng ngày, để rồi con có thể học được tính tự lập và tự biết chăm sóc mình và chăm sóc bạn bè trong những điều kiện sống khó khăn.  Tất nhiên là con không phải hoàn toàn riêng mình mỗi lần như vậy, mà con còn có những hướng đạo sinh khác và những người lãnh đạo bên con để hướng dẫn con.  Con nghĩ rằng hướng đạo giúp con trở thành một người tốt hơn. Nói chung, qua hướng đạo, con đã học được kỹ năng lãnh đạo, nếp sống lành mạnh,  tinh thần tương trợ và lòng yêu thiên nhiên.

(Kevin: With Boy Scouting, I learn a lot of skills that I can have benefit later on in my life; I also learn things that I never want to do again ( such as kill a chicken then clean, cook, and eat it).  I think the benefits of the Boy Scouts is to get you out of your comfort zone at home where you have mom and dad  loving you, taking care of you, and cooking daily meals for you, so that you can learn to be independent and to take care of yourself and your friends in tougher situations. Of course, I will not be completely by myself, I will have others boys with me and my boyscout leaders to help me  to complete my tasks. I think scouting helps me to become a better person. In general, scouting teaches me leadership skills, healthy life, caring attitude, and loving the nature.)

HLC: Trong suốt bao năm sinh hoạt, có những kỷ niệm vui buồn nào? Và đìêu gì đáng nhớ nhất?

Kevin:  Nhiều lần thương tích là những kỷ niệm vừa vui vừa buồn.  Con không muốn các bậc phụ huynh đọc bài phỏng vấn này phải chùn bước và sẽ không cho con em mình vào hướng đạo vì nghĩ rằng tai nạn có thể xảy ra. Nhưng riêng cá nhân con thì con hãnh diện về những vết sẹo con có vì nó biểu hiện con từng đối mặt những môi trường khó khăn và đã vượt qua được.  Điều đó không có nghĩa là hướng đạo sinh cần nắm bắt cơ hội để chứng tỏ mình là người gan lỳ bằng cách nhảy từ những ghềnh đá cao 50 feet xuống hồ nước vì điều đó là dại dột.  Nhưng mỗi lần thương tích trong sinh họat ngoài trời, con coi đó là một niềm vui.  Kỷ niệm đáng nhớ nhất là khi con mới vào hướng đạo, trong  lần đầu thi Pinewood Derby, tức thi đua xe đồ chơi tự tạo, con đã giành được giải thưởng.  Chỉ có bốn giải trong kỳ tranh tài này là giải nhất, nhì, ba và giải khuyến khích.  Con đạt được giải khuyến khích vì lý do là lần đầu dự cuộc thi con chưa có kinh nghiệm gì trong việc thiết kế xe gỗ.  Giải khuyến khích đó có tên là … “chậm nhất của những kẻ chậm” hay là “giải con rùa”, có nghĩa là con giữ hạng chót, vậy mà vẫn được lãnh giải thưởng bằng hiện vật đó chứ!

(Kevin:  Injuries are both fun and sad memories. I don’t want to discourage any parents who are reading this interview thinking they might want to send their son to join boyscout, but then changing their mind because knowing that there is a possibility of accidents.  Personally, I am proud that I can have some sort of scar to show I can live in a rough environment and tough it out. It does not mean that a boyscout should go look for opportunities in scouting to show other people he is “brave” by jumping off 50 foot cliffs into a lake (that I did). That is being stupid.  When I get hurt on an outing, I treat it as all part of the fun.  The most memorable moment was when I just joined the Cub Scout and my first time having a Pinewood Dirby race, I got an award.  There were only 4 awards in this race: first place, second place, third place and the encouraged award.  I earned the enscouraged award because I was inexperienced for the first time racing.  The enscouraged award also so named as …”the slowest of the slow” or “the turtle” award. It means I was in last place, but I still earned an award.)
 
 
HLC: Với những ích lợi do hướng đạo đem đến cho Kevin, Kevin có nghĩ rằng tất cả các trẻ em cần phải được theo hướng đạo không? Nếu phải chọn tham gia hướng đạo với việc học võ, cô giả dụ là phải chọn một trong hai, thì lời khuyên của Kevin cho các bạn trẻ khác là gì?

Kevin: Câu hỏi lý thú, bởi vì con tham gia cả hai, cho nên con khuyên các bạn trẻ nên chọn cả hai nếu có cơ hội. Hướng đạo và võ thuật đều dạy tinh kỷ luật, lòng tự trọng và rèn luyện thân thể.  Tuy nhiên, về lợi ích lâu dài thì con thích hướng đạo hơn vì  hướng đạo có nhiều hoạt động hơn mà con có thể học hỏi nhiều lãnh vực và thấy vui hơn.  Sự lựa chọn hướng đạo hay võ thuật thì tùy vào ý thích của trẻ em, đúng ra là tùy vào cha mẹ nữa. Võ thuật cũng hay và phù hợp với bản tính của con trai, đó là thích sử dụng vũ khí và thích đấm đá. Nhưng khi trưởng thành rồi có mấy khi con người có dịp dùng võ thuật để bảo vệ gia đình. Đem so sánh điều đó với kỹ năng học được trong hướng đạo để hướng dẫn gia đình về cuộc sống vui ngoài trời, quả là có sự khác biệt lớn.

(Kevin: That is a very good question, because I take both. If I could, I would say go ahead and do both. They teach a lot of the same lessons in self-discipline, self-esteem, and physical activity. In the long run, however, I think I would pick Boy Scout. They have more activities you can learn and have fun with. But it is really up to whatever the kids out there want. Actually, it is usually what their parents want, not the kids. Martial arts is great because you get to do what most boys naturally like do, which is using weapons and learning to fight. But when a boy grows up and becomes a dad, what are the chances that he will need to use a martial art to defend his family? Compare that to how much he’ll use the knowledge he learned in Boy Scous to educate his family about living outdoors. There is a big difference.)

HLC: Rất thú vị với câu trả lời của Kevin. Đúng là cá nhân cô từng chọn cả hai cho con mình. Và cô hiểu hướng đạo giúp ích rất nhiều cho đời sống con người. Hướng đạo hiện nay có nhiều cấp và cách thức để thi đậu?

Kevin: Trong hướng đạo, mỗi cấp bậc có nhũng yêu cầu cần phải hoàn tất mới được xét lên cấp. Cấp đầu tiên là Scouting Badge. Để đạt dược danh hiệu này, chỉ cần tham gia sinh hoạt hàng tuần.  Cấp kế tiếp là Tenderfoot, để đạt được Tenderfoot, bạn phải chứng minh những gì bạn đã học được ở cấp Scouting Badge, chứng minh kỹ năng và hiểu biết về cấp cứu các loại thương tích, biết luật an toàn trại, và chứng tỏ bạn khoẻ mạnh. Lên những cấp cao hơn càng sẽ có nhiều yêu cầu khác nhau và khó khăn hơn mà bạn phải hoàn thành để được xét lên cấp.  Sau Tenderfoot là cấp Second Class, rồi đến First Class, rồi cấp Star, cấp Life và nếu bạn muốn, cấp Đại Bàng, là cấp cuối cùng. Khi đạt được cấp Star, con tự nghĩ con đã là hướng đạo sinh cao cấp rồi. Để đạt được cao hơn cấp Star, bạn cần đạt những huân chương về những hoạt động khác nhau và phải tham gia nhiều dự án phục vụ cộng đồng. Huân chương là bằng công nhận bạn đã hoàn tất nhưng yêu cầu về một thể loại hoạt đông. Có cả trăm loại huân chương khác nhau, như huân chương Cấp cứu, Y học, Xe đạp đường núi, Thiên Văn, Đời Sống Gia Đình, Điện,  Âm Nhạc, Thể Thao dưới nước, Công Dân…Giả sử con muốn đạt huân chương về Đọc Sách, con phải chọn vài loại sách khác nhau, ghi nhận về nguồn gốc, tác giả, nội dung và thảo luận với cố vấn của hướng đạo đặc trách về huân chương Đọc Sách. Rồi con phải làm việc tình nguyện tai thư viện, phải đọc sách cho người tàn tật hay người bệnh tại bệnh viện hay nhà già, và đọc sách cho một nhóm trẻ em nào đó. Những hoạt động này là tiêu chuẩn để được đề bạt lên cấp bậc cao hơn.  Để trở thành thành viên của Hướng Đạo Đại Bàng, ngoài việc phải tham gia những hoạt động bình thường, bạn phải soạn thảo một dự án riêng Hướng Đạo Đại Bàng thật công phu về mặt giấy tờ và bạn phải thực hiện thành công dự án này bằng khả năng lãnh đạo của bạn và bằng khả năng huy động nhân lực quanh bạn với ít nhất 100 giờ tình nguyện. 
 
(Kevin: Each level has certain requirements you need to complete to move on to the next rank. The first rank you can earn as a Boy Scout is the Scouting Badge. To get this badge, you basically need to enter Boy Scouts and participate in the troop weekly. The next level is your Tenderfoot. To earn this, you must demonstrate what you have learned from the time you earned your Scouting badge. You must show you know first aid for different injuries and conditions, show you are physically fit, and know safety rules for Scout camping trips. As you move on through your ranks you are asked to demonstrate a lot of the things required into getting your other ranks. It gets progressively harder and harder to earn your rank advancements as you go on. After Tenderfoot, you can get your Second Class, First Class, Star, Life, and, if you want  your Eagle, which is what I’m doing. When you reach the rank of Star, I like to think of myself as a senior Scout. To earn your Star and above, you are required to earn certain merit badges and do service projects. Merit badge is the certification of your completion all requirements for a kind of activity or learning subject such as First Aid, Medicine, Mountain Biking, Astronomy, Family Life, Electricity, Music, Water Sport, Citizenship…hundred of them.  For example, I like to read and I choose to work on Reading merit badge, the requirement is reading several books and discuss it with the merit badge counselor, record the reading log, volunteer in library,  do reading to sick, blind or homebound person in a hospital, read a story to younger children group…   These requirements are unique to the senior scouting advancements. To earn your Eagle you must earn at least 21 Merit Badges, have at least 21 overnight camping,  then you must also fill out a lot of paperwork and do your Eagle Project, in which you must show leadership and have a total of at least 100 hours of service.)

HLC: Cô được biết hiện giờ Kevin đang ở “Hồng Bàng” và phải đệ trình một dự án. Dự án (Project) này phải chứng minh cho thấy Skill về “lãnh đạo” ( leadership) cũng như tinh thần phục vụ cộng đồng. Cho hỏi vì sao Kevin chọn dự án là “Candy Collecting for U.S. Troops.” Đây là suy nghĩ của cá nhân Kevin hay có sự cố vấn của gia đình?

Kevin: Cha con kể rằng khi ông còn bé ở Việt Nam, ông rất thích lễ giáng sinh, vì những người lính Mỹ đồn trú quanh đó, thường giả dạng ông Già Noel. Những ông già Noel này, ngồi trên xe jeep chạy khắp phố phường và phát kẹo cho trẻ em vì thế trẻ em rất thích và người dân cũng rât vui . Các ông  già Noel đều rất thân thiện với tất cả mọi người. Cha con nói những ông giả Noel này là nhũng người lính Mỹ đóng ở trong căn cứ gần thành phố, và họ làm việc này để đem niềm vui cho mọi người dân Viêt Nam cư ngụ quanh đó. Câu chuyện nhỏ này làm cho con nảy ra ý định thu góp kẹo gởi cho chiến sĩ tiền tuyến, biết đâu họ cũng sẽ có cơ hội cho kẹo trẻ em, làm vui cho mọi người, và để chứng tỏ họ là những người lính thân thiện và yêu hòa bình.  Và đó cũng là cơ hội mà trẻ em có quá nhiều kẹo ngọt ở đây có thể chia ngọt xẻ bùi cho những trẻ em khác nơi mà chiến tranh đang tàn phá.  Ngoài kẹo, con còn thu góp DVD phim và CD nhạc và thư viết cho người lính chiến vì qua tổ chức Operation Gratitute, họ cho biết những thứ này giúp đang rất cần thiết để giúp các chiến sĩ tiền tuyến giảm bớt căng thẳng trong khi làm nhiệm vụ.

(Kevin:  My dad told me when he was in Vietnam, he loved Christmas because at the city where he lived, during Christmas seasons, there were some “Santa Clauses” driving on Jeeps and throwing candy onto the street for kids.  Kids loved the “Santa Claus” and he was also very friendly with everybody.  My dad said that the Santa Clauses were the US soldiers in the military base nearby. They did this service to bring joy to Vietnamese people around.  This simple story inspired me and made me have a desire to collect candy to send to our current deployed soldiers in foreign countries.  I hope they also have chances to give these candies to kids and bring joy to everybody; it is also their chance to show that they are soldiers who are friendly and love peace, and it is also a chance for us to share our sweet candy to the kids in the war-torn country. Beside candy, I will collect DVDs and music CDs and campaign writing letters to them. I’m working with the Operation Gratitude organization and they said that our soldiers are in need of these items to help them relieve stress)
HLC: Tuyệt vời. Quả tình cô đã không  nghĩ được như vậy. Cô đã hơi thắc mắc là những người lính …đâu có thiếu kẹo. Hoá ra, con sẽ viết thư để những người lính này tặng kẹo cho trẻ em vùng họ đóng. Vô cùng cảm ơn cha con và con với suy nghĩ những người lính của Hoa Kỳ sẽ chứng tỏ họ là những người thân thiện và yêu hoà bình. Con có thể nói rõ hơn về dự án này? Cụ thể là Kevin phải làm gì?

Kevin: Con xin tóm tắt vì dự án dài dòng lắm.  Con phải nhóm họp với lãnh đạo, đệ trình ý định, viết dự án xuống. Trong đó nêu rõ mục đích, vạch kế hoạch từng bước như ngày khởi công, làm gì, ai giúp đỡ và giúp bao nhiêu giờ, dự kiến kết quả. Con phải xin thư giới thiệu từ thầy cô, lãnh đạo tôn giáo, cha mẹ hoặc bà con, và từ một lãnh đạo của hướng đạo. Con phải tổ chức nhóm họp với các hướng đạo sinh để chỉ định công việc như phân công ai thiết kế quảng cáo,  ai chịu trách nhiệm liên lạc và thông báo với từng nhà hay từng cộng đồng, ai làm tài xế, ai lo việc chụp hình.  Con phải phân công mỗi nhóm hướng đạo sinh đi quyên góp kẹo, DVD và thư tiền tuyến từ mỗi khu dân cư vào thời gian ấn định.  Con phải  tổ chức các hướng đạo sinh tham gia ngày đóng thùng. Con phải hoạch định kế hoạch giao kẹo dến Operation Gratitute, hay có thể xin gởi kẹo đi miễn phí hay gởi giá thấp qua USPS, UPS… Con phải ghi nhận là ai đã đóng góp trong dự án này và số giờ đóng góp với chữ ký. Sau đó là viết báo cáo,  đệ trình báo cáo, phải qua được cuộc phỏng vấn cuối cùng với ban phỏng vấn cho dự án Đại Bàng để được công nhận là Hướng đạo Đại Bàng.  Có khoảng 4% tổng số hướng đạo sinh của toàn nước Mỹ đạt được danh hiệu này.

(Kevin: I just would like to make it short.  I hold a meeting with the leaders and tell them about the project I choose in which I indicate the purpose, the plan such as the starting day, what to do, who will  provide help and predict the outcome.  I must get letters of recommendation from school teachers, from my religious leader, from parents or a relative, and from the scout leader.  I have to hold the meeting with my troop to assign their tasks such as designing flyers, communication to neighborhood or community, driving, photography.  I assign each group of scouts to each neighborhood for collecting candy, DVDs, and letters to soldiers.  I hold the activity day for packaging the donation.  I plan the delivery donation to Operation Gratitude or I can ask for donations for shipping using USPS, UPS…  I have to record all the names and volunteered time of all volunteers with their signature.  Last but not least , I have to write a long report, then submit the report and get personal review by Eagle Board to recognize me as Eagle Scout.  Statistically, about 4% of all scoust in America earn Eagle in the last 80 years)

HLC: Quả là tốn rất nhiều thì giờ để hoàn tất một dự án cho cấp Đại Bàng. Tuy nhiên, từ dự án này, cô nghĩ đúng là một hình thức tập luyện về khả năng “lãnh đạo”. Trở lại dự án,  coi như hô hào mọi người thu góp kẹo, DVD phim, CD nhạc và viết thư cho người lính chiến. Kevin có biết là hồi xưa ở Việt Nam thuở cô còn nhỏ, cũng có chương trình “ Em gái hậu phương” không? Mọi nữ sinh của các trường được kêu gọi viết thư và thêu khăn tay gửi cho các anh lính chiến ngoài tiền tuyến. Có nữ sinh còn để tên và địa chỉ thật nên sau này có vài câu chuyện khá thơ mộng xảy ra như anh tiền tuyến em hậu phương đã yêu nhau rồi lấy nhau. Thế bây giờ Kevin có ý định gửi mail hay đưa face book để đưa ra lời kêu gọi hay là chỉ khoanh vùng là đích thân Kevin đi từng nhà trong vòng 2 dặm vuông?

Kevin:  Vẫn có nguyên tắc và quy định trong dự án này.  Nữ sinh dưới 18t không nên cho địa chỉ và nên dùng tên thôi. Trên 18, tự do cho tên tuổi địa chỉ hoặc email.  Con không có ý định gởi thư trực tiếp từng nhà hay bỏ lên facebook cho việc quảng bá dự án này.  Con chỉ hướng vào cộng đồng Việt Nam và cộng đồng quanh nơi con ở. Cộng đồng Việt Nam sống rãi khắp Phoenix nên nhờ báo Bút Tre giúp đỡ quảng bá thì rất hay.  Đối với cộng đồng trong vòng 2 dặm vuông cận nơi con ở, con sẽ huy động đội ngũ hướng đạo sinh của con, khoảng chừng 45 người, đi phân phát quảng cáo từng nhà.  Xong con sẽ huy đông lực lượng lần nữa để thâu góp tặng phẩm từng nhà.  Mục đích của dự án Đại Bàng là biểu hiện khả năng lãnh đạo, cho nên con không thể tự con làm mọi thứ, nhưng con phải sử dụng nguồn nhân lực của con. Và tất cả những ai có thể giúp được chính là nguồn nhân lực của con vậy. Con xin mời cộng đồng Việt Nam ta tham gia đóng góp tặng phẩm  (kẹo, DVD, thư) cho dự án này để chứng tỏ chúng ta đều nghĩ tới những người lính chiến. Con không thể đi quyên góp từng nhà Viêt Nam vì địa bàn địa lý quá rộng, nhưng nếu ai đóng góp, xin đem hay gởi tặng phẩm về FINE DENTISTRY , c/o Kevin Eagle Project tại đia chỉ 980 N. Alma School Road, Chandler AZ 85224 trước ngày 12 tháng 11, 2011.  Xin vui lòng cho biết tên người đóng góp và tổng thời gian đóng góp (số giờ: số phút)  (viết vào phía sau phong bì nếu bạn gởi thư cho người lính, vì con không mở thư gởi cho người lính được, nhưng con cần số liệu thời gian để báo cáo, ví dụ số giờ bỏ ra để đi xin kẹo trong đêm Haloween,  hay số phút bỏ ra để viết xong thư cho người lính.  Nếu có thắc mắc xin email con KevinEagleScout@yahoo.com
(Kevin:  There are still rules and regulations in this operation.  Students under 18 should not put their address and use firstname only.  Above 18, you have the freedom to choose to put your full name, email or address in your mail.  I am too young to think of love story between the front line services person or heros and the participants in this campaign.  I don’t have intentions to send direct mail or face book posting for this campaign.  My focus in this project is for our Vietnamese community and neighborhood.  Vietnamese community is spread out all over the Phoenix Metropolitant, therefore with the donation of But Tre Magazine for the advertisement page is great. For the neighbors around in two square miles in Gilbert, I will direct my troops of around 45 people to go out the Saturday before Haloween night to pass flyers for my project and to meet people in person to ask for donations.  Then I will direct my people to collect items a few days later.  The purpose of my Eagle Scout Project is Leadership, so I can not do all things by myself,  but I direct my human resources.  And whoever can help is my resource.  I invite our Vietnamese community to participate in one or all parts of the project (candy,DVD,mail) to show that we care for our troops.  I cannot go to collect items in Vietnamese community due to the large spread of the area, but if you donate, please drop off or mail to FINE DENTISTRY , c/o Kevin Eagle Project, at 980 N. Alma School Road, Chandler, AZ 85224 before November 12, 2011, please include a note of your name and time you contribute to this project (hour: minute) writen on the back of the envelope. I can not open your mail, but I need time you contributed such as time to collect candy on Haloween night, or the time it took you to write a letter to the soldier.  If there is any question please email me at KevinEagleScout@yahoo.com)

HLC: Rất hay. Cô sẽ gửi bài ra kêu gọi để mọi người khắp nơi sẽ gửi tặng phẩm cho Kevin. Xem như là vào Hallowen này, Kevin kết hợp là mọi người để dành kẹo và gửi thêm DVD, CD cho Kevin? Thế trong gia đình, ba mẹ, em trai và em gái Kevin đã …viết thư cho người lính chưa? Nếu có, có thể cho cô xem được không? Còn bức thư của chính Kevin nữa? 
 
Kevin: Con kêu gọi gia đình và bà con thân thuộc không phải viết một mà có thể 2, 3 lá thư cũng được. Con đã định ra một buổi tối quây quần trong gia đình vào giữa tháng mười chỉ khoảng 30 phút để mỗi người trong gia đình có dịp viết thư cho người lính, em gái con chưa biết chữ thì con sẽ giúp vẽ hình. Con cũng hoạch định ngày để các em nhỏ trong nhà thờ họp mặt để viết thư cho người lính. Con kêu gọi mỗi gia đình Việt Nam cũng tạo một ngày gia đình xum vầy và bỏ chút thì giờ viết thư cho người lính. Rất dễ dàng,  bắt đầu với “chào người anh hùng”, xong giới thiệu về mình, hoặc kể về gia đình, học đường, công việc, thành phố minh đang ở, văn nghệ, thể thao, súc vật, kể một chuyên cười… Nói lời cảm ơn và chúc lành cho người lính. Nên tránh về chính trị hay tôn giáo và tránh bàn bạc về những gì có thể làm người đọc căng thẳng hơn.  Không viết được nhiều thì vẽ hình bông hoa nhà cửa hay hình tếu để làm người lính đọc thấy vui là được.

(Kevin:  I ask each member of my family member to write 2 to 3 letters.  I plan a 30 minutes family home evening in mid- October so we can write them.  My sister does not know how to write yet, so I will help her to draw.  I also plan to set up a writing station for the kids in my church in the weekly activity day so they can write too.   I invite each Vietnamese family also save a family evening night to write together as a fun family activity. It is easy, we can start by “Dear my hero”, then write about you, about your family, school, work, city where you live, entertainment, sport, pets or tell a humorous story … then express you appreciation and say good wishes or a prayer to them.  We should avoid writing about political or religious issues or other sensitive matters.  If we can not write much then we can consider drawing things that make them happy)
HLC: Cô lại phải khen “tuyệt vời” nữa rồi. Cá nhân cô sẽ làm một buổi như Kevin nói. Nghĩa là cô sẽ gọi cho bạn bè khắp nơi của cô, cô sẽ thu âm họ và sẽ gửi CD thu âm đó cho Kevin. Tất nhiên là cô phải chọn thân hữu nói được tiếng Anh. Hoặc cô sẽ kêu gọi những đứa cháu của cô tham gia viết thư, gửi về cho Kevin. Trở lại câu chuyện, Kevin chọn dự án phục vụ cho người lính xa nhà. Một đề tài, một dự án rất “nhân bản”. Kevin nghĩ gì về hình tượng người lính?  Và chúng ta, những người dân đang sống yên ổn trong khi nhiều người phải xa nhà để thực hiện nghĩa vụ quốc tế bảo vệ an ninh hoà bình cho Hoa Kỳ nói riêng, thế giới nói chung, thì chúng ta  có nghĩa vụ gì đối với những người lính ấy?

Kevin:  Con nghĩ người lính của một quốc gia là biểu tượng của tinh thần phục vụ và tinh thần trách nhiệm cho quốc gia đó.  Người lính Hoa Kỳ đồn trú ở nước ngoài không những bảo vệ công dân Hoa Kỳ mà còn bảo vệ hòa bình và ổn định thế giới; cho nên ngoài biểu hiện tinh thần phục vụ và trách nhiệm, họ còn biểu hiện lòng chân thành và lòng hy sinh đến cả thế giới. Họ xứng đáng có được sự kính phục và sự chăm sóc từ mỗi chúng ta.  Trách nhiệm của chúng ta là giúp đỡ họ mọi mặt tinh thần cũng như vật chất. Và có nhiều cách chúng ta có thể làm, chẳng hạn như Dự án Đại bàng của con là một công viêc nhỏ để ủng hộ họ.  Con hy vọng sự đóng góp từ cộng đồng chúng ta sẽ mang lại ý nghĩa. Kẹo mang lại sự ngọt ngào,  phim nhạc mang lại niềm vui, thư hậu phương mang lại sự ấm cúng cho họ.

(Kevin:  I think the soldier of a country is the symbol of service and responsibility to that country.  American soldiers who are deployed to other lands to not only protect safety of American citizen but also to protect the peace and stability status of the world.  Therefore beside showing their sservice and their responsibilities, they also showed their true love and sacrify to the world.  They deserve the respect and the cares from all of us.  Our responsibility: support them what they need in our ability, both materially and spiritually.  And many things that we can do about that.  My Eagle project is an example of small things that can help support them.  I hope donation from our community will be significant in that sense: Candy, sweeten their day – Movies/music, enlighten their moment – mail from home, warming their heart.)   

HLC: Cô được biết cha Kevin vượt biên và định cư tại Mỹ. Có bao giờ Kevin được nghe cha mẹ kể về cuộc di cư của người Việt không?

Kevin:  Cha mẹ con ít đề cập chi tiết về cuộc hành trình đến Mỹ, nhưng con biết là cha mẹ con đều là thuyền nhân rời khỏi Việt Nam như nhiều người Việt khác và đã ra đi và sống rải rác trên khắp thế giới.

(Kevin: My parents have rarely talked about their trip to America, but I know that they left Vietnam by boat and resettled in America like many other Vietnamese. )

HLC: Trước đây, cô có biết một em bé cũng gia đình Việt Nam như Kevin, mới 11 tuổi nhưng đã đoạt giải hùng biện ở Virginia. Em bé này cũng đã bày tỏ ước nguyện phục vụ cho cộng đồng người Việt và cho tự do dân chủ cho Việt Nam. Thế còn Kevin thì sao? Kevin có mơ uớc gì về tương lai? Sau khi học và có nghề để có thể tự sống, Kevin có nghĩ đến hai chữ Việt Nam không? Và nếu nghĩ đến hai chữ Việt Nam thì đường hướng hoạt động của Kevin là gì?

Kevin:  Là một hướng đạo sinh, con luôn muốn phục vụ. Hướng đạo Đại bàng đòi hỏi thành viên phải đạt 3 huân chương phục vụ quan trọng là Công dân của Cộng đồng, Công dân của của Quốc gia và Công dân của Thế giới.   Theo con, người lính Mỹ đã mở tấm lòng của họ đến toàn thế giới thì người Việt mình cũng làm được như vậy.  Là một hướng đạo sinh, con sẵn sàng phục vụ mọi nơi bất kể Việt Nam hay ngoài Việt Nam.  Như cha mẹ con đã từng nhận nuôi em gái con là người Guatemala khi em mới ra đời và bị cha mẹ ruột mình bỏ rơi, hoặc họ cũng nhiều lần đi tận đến Mozambique ở Phi Châu, mỗi lần ở trọn một tháng tại những làng mạc hẻo lánh để phục vụ trong trại trẻ mồ côi hay dạy dỗ dân làng. Họ là người, con muốn noi theo trong ước nguyện phục vụ con người. Nói riêng về Việt Nam, con luôn muốn đi thăm Việt Nam lắm. Môt ngày nào đó, con muốn đến giúp Việt Nam trong một chương trình nhân đạo. Khi con 19 tuổi, con muốn phục vụ truyền giáo cho Nhà thờ của chúa Kitô của những Vị thánh Ngày Sau trong hai năm.  Con đã bắt đầu chuẩn bị cho kế hoạch này từ năm tám tuổi. Việt nam chưa mở cửa cho công tác truyền giáo.  Con hy vọng con sẽ hội đủ điều kiện khi con 19 tuổi cho công tác này và hy vọng lúc đó Việt Nam sẽ cho phép việc này.
 
(Kevin:  As a boyscout of America, I love to serve and I am willing to serve people who are in need.  Three very important service merit badges required for Eagle Scout are Citizenship in the community, Citizenship in the nation and citizenship in the world.  I think American soldiers gave tremendous services not only to America but also to the world. Vietnamespeople can do that too. Being an Eagle Scout, I’d love to serve to Vietnam as well as other countries in need. My mom and dad adopted my sister from Guatemala since she was an unwanted baby. They also served several times to many poor and isolated villages and orphanages in Mozambique, Africa. Each time lasted a whole month of their own time and their own cost, and they still plan to go again. They are my role models in services.  To Vietnam, I’ve always wanted to visit Vietnam. Someday, I want to visit Vietnam as part of a support program and help the people there.  I dream to be the missionary for my church to serve in Vietnam for two years when I reach 19.  I have started to save my money for my mission since I was 8 years old. Vietnam has not opened up for missionary work yet.  I just hope I will be qualified at age 19 for that, and hope that Vietnam will open for missionaries at that time. )

HLC: xin cảm ơn Kevin về buổi nói chuyện hôm nay và chúc Kevin thành công ở dự án cũng như gặp may mắn sau này.

This entry was posted in Phỏng Vấn. Bookmark the permalink.