Kỷ Niệm của năm 2004

Kỷ Niệm của năm 2004

Năm 2004 có lẽ là năm có nhiều kỷ niệm.

Kỷ niệm trước khi rời Việt Nam. Kỷ niệm khi đếnCali, rồiCanadavà cuối cùng làVirginia.

Tết 2004, tôi đi chợ hoa. Sau khi dẹp chợ hoa Nguyễn Huệ, thấy không xong, họ lại mở. Có lẽ nhắm vào Việt Kiều nhớ quê hương nên mọi phong cảnh dân dã đã được trang trí. Từ gánh hàng hoa, xe ngựa đến thuyền hoa.

 Xe ngựa tại Chợ Hoa Nguyễn Huệ 2004

Chút kỷ niệm với Sài Gòn là đấy. Tôi biết trước hoặc sẽ không về hoặc sẽ rất lâu nên “ Nhanh lên chứ, vội vàng lên với chứ. Sài Gòn ơi, tình non đã già rồi! ( Nhại thơ NB)  Quả tình bây giờ ngay chính ông thầy dậy Anh văn của tôi cũng biết “chút đỉnh” về tôi khi ông trả lời cậu kia “No, Cindy never goes to Việt  Nam!”.

Bình Quới trên đường đi Thanh Đa là nơi tôi cũng ưa thích vì những phong cảnh dân dã. Từ áo súng, cầu tre lắt lẻo đến quán lá và cả một đụn rơm với tigôn hồng.

Ao súng ở Bình Quới 2004với cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi

Ở Việt  Nam mà có được “đụn” hoa tigon như thế này thì không dễ phải không 
 
 Tháng Hai 2004, tôi đến Mỹ. Trạm đầu tiên là Nam Cali. Ngày đó từ Sài Gòn tôi lang thang vào các nhóm Ai Hữu Gia Long và Trưng Vương của Việt Báo Online. Vì thế khi đến Mỹ, gặp gỡ hai nhóm bạn net này.

Với nhóm Gia Long và thân hữu. Thứ ba từ trái hàng ngồi là Nguyễn Ngọc Hạnh, một phi công viết văn rất dí dỏm.
Hàng đứng, thứ ba từ trái qua là tiểu muội Quế Hương, đương kim Hội Trưởng Ái Hữu Gia Long Nam Cali hiện tại.


 
Với nhóm Trưng Vương và bạn hữu. Áo đỏ phía sau là “Nàng thơ Quỳnh Hương”

Từ Nam Cali tôi bay sang Montrealvới gia đình. Tại đây gặp gỡ nhóm bạn net ở Toronto. Do tình thân với em trai chị Bích Nga từ thuở Khoa Học, anh chị Đàm Trung Phán –Bích Nga mời tôi qua đến nhà anh chị chơi ít hôm. Anh Đàm Trung Phán du học trong chương trình học bổng Colombo, em ruột nhà ngôn ngữ Đàm Trung Pháp (Texas) và cựu Chủ tịch kiêm sáng lập Tổ Chức Cộng Đồng Dallas, Đàm Trung Thao ( đó là lý do mà Hoàng Lan Chi khá thân cận với anh Thao). Bích Nga là sư tỉ Gia Long và cả tôi lẫn chị đều là học trò cưng của cô Phạm Thị Nhung. Anh Phán chị Nga đưa tôi thăm vườn hoaToronto và thácNiagara. Tôi đã từng đến thác này năm 2000, trên đất Mỹ và 2004 là trên đấtCanada.

Đàm Trung Phán- Bích Nga

Chị Nga chỉ nghe anh Phán kể chuyện net chứ chị không thích và chả biết gõ mail. Thời gian ấy, anh Phán mở một topic về “Gia Đình Họ Lãng”, bao gồm toàn các chàng Chu Văn An với nick name “lãng” như Lãng Du, Lãng Đãng.., anh Phán là “Lãng Xẹt”. Hồi ấy nghịch ngợm trêu chọc giữa hai phe ( Chu Văn An- Trưng Vương- Gia Long) theo kiểu ngày xưa giữa trai làng gái thôn. Tôi và anh Phán nghịch ngợm lấy hoa chuối trong vườn hoa Toronto, giả bộ đây là bông tai mà Lãng Xẹt Phán mua tặng cho Gia Long Hoàng Lan Chi! Chưa hết, còn chụp cái hình hai anh em dựa lưng nhau với cái ghi chú “ Mượn bà cai, lưng Xẹt!”. “Bà Cai” là nick name của chị Bích Nga. Buồn cười là chị Nga bảo tôi “Chị nghĩ giữa em với T không có duyên nợ là hay. Vì nếu em mà lấy T, chị nghĩ hai đứa sẽ đánh nhau to!” T là em ruột chị Nga.

“Mượn lưng” Lãng Xẹt Đàm Trung Phán
 

 
Tại nhà Đàm Trung Phán-Bích Nga 2004-Giả vờ đòi bông tai.
 
Trở lại Nam Cali ít lâu thì tôi bay lênVirginia.

Tháng Ba, mùa hoa anh đào. Tôi hên. Anh bạn net lái xe hơn bốn giờ đồng hồ, từ New Jersey đến và đưa tôi đi Dc, ngắm hoa đào bên dòngPotomac. Đẹp thật khi hai bên dòng sông là hàng hoa anh đào với ba sắc: trắng, phớt hồng và hồng. Đây là quà tặng của Nhật cho Hoa Thịnh Đốn. Hiện giờ các cây con vẫn đang được trồng. Mỗi cây hoa đều có tên, tiểu sử để theo dõi. Lễ Hội Hoa Đào vào khoảng giữa tháng Ba hàng năm, quyến rũ bao khách khắp nơi. Hoa anh đào đẹp vừa lộng lẫy vừa thanh khiết.

Hoa anh đào bên dòng Potomac 2004

Một tuần sau, T,  từDelawarecũng đến thăm và chúng tôi lại đi Hội Hoa Đào. Lần này hoa đã rụng khá nhiều. Bạn cũ mấy chục năm mới gặp lại, tóc T đã bạc trắng!

Không bao lâu sau ở VA, lần đầu dự một tiệc văn nghệ ở đây, tôi gặp “đại họa” Vũ Hối. Anh là họa sĩ danh tiếng và tôi hay trêu anh “nhà đại họa…sĩ”. Vũ Hối viết thư họa cho bài thơ Tóc Thề của tôi:

Vũ Hối áo đen-VA 2004


Thư họa Vũ Hối cho “Tóc thề” của Hoàng Lan Chi -2004
 
Nhắc đến “Tóc Thề” lại nhớ đến người có nick name dài nhất thế giới NNĐTVYKTMKT ( Người Nợ Đóa Tường Vi Yêu Kiều Từ Muôn Kiếp Trước). Cứ mỗi khi tôi gửi cái gì liên quan là anh viết “Bố trẻ chỉ thích bài thơ Tóc Thề của cô nương thôi). “Tóc thề” ở đây: Tóc Thề Xưa Tình Tự

Vũ Hối chọn vài câu “chắt lọc”:

Thơ hồng chưa viết xong
Tóc thề sao vội cắt
Chút tình này long đong
 (Hoàng Lan Chi)

Rồi tôi đi Bostonvà gặp vài người trong giới văn chương ở đây. Những người bạn net này đa phần sau này họ muốn về với Việt  Namtrong khi còn bóng dáng cộng sản ở đây nên tôi chỉ muốn quên những người ấy. Có một người không có tư tưởng đó nhưng vẫn ở “nhóm Boston” và tôi cũng không liên lạc. Chút kỷ niệm của những ngày hai anh em trò chuyện qua mail từng giờ, với “áo vàng đâu sao chưa thấy” vẫn bàng bạc đâu đó trong tôi..

Với Thu Thuyền khi đến Boston 2004
(Thu Thuyền là con gái đạo diễn Hoàng Anh Tuấn)

Trung Tâm Sinh Hoạt của CĐ Boston 2004
( có trời mới nhớ được ông văn sĩ nào đó nghịch ngợm
lấy cái bảng Heineken để trên đầu Hoàng Lan Chi)

Cũng 2004, tôi đến Dallas. Có lẽ Chủ tịch hiện tại của Tarrant, ông Nguyễn Kinh Luân và cả anh Cung Nhật Thành, cựu Phó CT,  cũng không ngờ Hoàng Lan Chi đã từng đến Dallas rồi? Tôi gắn bó với hai người này vì chính kiến, lập trường quốc gia.

Công viên toàn tượng trâu- Dallas 2004

Vừa nhớ kỷ niệm xưa vừa nghe Vũ Khanh hát “Sao anh không đưa em đi Chùa Hương” thật hay, thật ý nghĩa.

http://www.nhaccuatui.com/nghe?L=iSoXqprUcKmF

Trong khi cô bạn nhỏ thì nhắc tôi nghe “Hãy cứ là tình nhân” khi cô đọc “Về bài thơ Ngoan” của tôi:

http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=BGk0WqLdcL

Tháng Một, người Bắc gọi Mười Một là Một đấy, tôi đang chờ…

Chờ em, quà muộn cho tôi
Chờ em, dù chả tháng Mười
Ngày mai, là của hôm nay
Hôm qua, cũng của hôm nay
Em à!

Hoàng Lan Chi – 11/2012

This entry was posted in Tạp Ghi. Bookmark the permalink.