Vũ Đức Nghiêm “nịnh” chứ không “dê” Lan Chi!

Hôm qua tôi gửi bài đăng trong báo Bút Tre “Năm Dê nói chuyện con trai dê con gái”. Vài giờ sau tôi nhận mail dễ thương từ Vũ Đức Nghiêm. Anh viết vầy:

HLC ơi, Congrats rất nhiều. Bài viết làm ông gìa 85 đọc say mê. Cho nên người ta (ông vua nhà Nguyễn) có câu:

Văn như Lan Chí vô Tiền Hán

Thi đáo Quỳnh Giao thất Thịnh Đường

Đó là "nịnh" Lan Chi chứ không phải “dê” đâu. Vũ Đức Nghiêm (Phải thêm dấu sắc cho Lan Chi thành Lan Chí để không bị thất niêm)

Tôi bật cười khi đọc.

Vũ Đức Nghiêm là một nhạc sĩ có tâm hồn quá trẻ. Quá trẻ nên anh mới thích bài viết của tôi. Có lẽ nó gợi lại cho anh những kỷ niệm của thời trai trẻ. Tôi đoán rằng có lẽ ngày đó anh có đủ mọi chiêu “dê" mà tôi kể. Từ trường phái “Anh theo Ngọ về” đến trường phái dụ dỗ bằng thơ nhạc. Tôi đoán rằng có lẽ hồi ấy anh cũng “lăng nhăng” ghê gớm lắm! Này nhé, mặt mũi khá là “bảnh trai” lại có tâm hồn văn chương ướt át, cộng thêm ngón đàn thì cũng dễ dụ phụ nữ, phải không? Ngoài ra,Vũ Đức Nghiêm là người khéo “nịnh” phụ nữ vô cùng kể. Không nhớ tôi quen anh vì sao nhưng anh là người nhạc sĩ mà tôi phỏng vấn đầu tiên vào năm 2004. Vũ Đức Nghiêm có giọng nói ấm áp, rất hay. Anh là “big fan’ và là fan rất trung thành của Hoàng Lan Chi. Tôi còn nhớ năm 2004 khi tôi mới định cư Virginia, NĐT có giới thiệu cho bà chủ nhiệm Cỏ Thơm nhưng chị không chú ý. Lý do, chị không hay lang thang net (net vào năm 2004 chưa phát triển và phổ biến như sau này) nên chưa đọc bài viết nào của HLC cả. Sau đó chị liên lạc với tôi chỉ vì “Nghe Vũ Đức Nghiêm ca tụng văn Hoàng Lan Chi quá xá!”. Anh Nghiêm thích đọc văn và thơ của tôi. Cái gì Hoàng Lan Chi viết cũng được anh khen cả. Cái đáng yêu của Vũ Đức Nghiêm là anh xem tôi như em bé. Có khi anh gọi tôi là “bé”. Lúc đó “bé Lan Chi” đã 55 tuổi đời!

Còn tôi, tất nhiên như đa số học sinh của thế hệ tôi, biết Vũ Đức Nghiêm là từ khi Thanh Lan hát “Gọi Người Yêu Dấu”, có lẽ khoảng 1970 gì đó. Câu hát mà tôi thích nhất trong bài là “Thương em mong manh như một cành lan”. Sau này anh kể lại: nhân vật xưa hỏi rằng “bây giờ tuổi già và em như củ khoai anh còn thương không” và anh nói "chả dám thương em mong manh như một củ khoai!".

Cách đây hai tháng tôi được nghe một người hát bài này và điều đặc biệt làm tôi …buồn cười mà ráng nín vì “chàng ca sĩ” hát tới đâu và chàng diễn tả tới đó. Ví dụ, “thương yêu ngón tay ngà xinh xinh” chàng nắm bàn tay tôi. Hay “thương yêu vòng tay ghì siết ân tình", chàng ôm hai vai tôi. Giê su ma lạy chúa tôi, bàn tay Hoàng Lan Chi làm sao mà “ngà xinh xinh” được? Bởi thế tôi bảo ráng nín cười là vậy! À, cái này là chàng ca sĩ tài tử nghe và nếu như chàng có nắm tay hay ôm vai thì ngoài chàng ra, chỉ có “đương sự” là tôi biết thôi nhé.

Sau này Vũ Đức Nghiêm có một số bản nhạc mới hay. Một trong các bài đó là “Giòng Sông Thơ Ấu”. Xin click và nghe tại đây: Vũ Đức Nghiêm -Giòng Sông Thơ Ấu

Anh Nghiêm ơi, em mong rằng anh sẽ là cụ già trăm tuổi và vẫn minh mẫn như bây giờ. Để làm gì anh biết không? Để mỗi khi Hoàng Lan Chi viết văn hay làm thơ, sẽ có Vũ Đức Nghiêm vỗ tay khen chứ.

Ơ mà anh chưa bao giờ viết nhỉ

Cho cô em anh yêu mến đã mười năm

Bắt đền anh, chiều hôm nay nắng đẹp

Bỗng chợt buồn vì …hỏng có nhạc cho em!

Hoàng Lan Chi 3/2015

This entry was posted in Tạp Ghi. Bookmark the permalink.