“Xuân Vũ: Đường Đi Không Đến” by Phan Quang Trọng

LGT: hôm nay chủ nhật đẹp. Tôi có món quà đẹp: Ts Phan Quang Trọng, Chủ tịch Tổ Chức Cộng Đồng San Antonio, gửi qua mail cho tôi, bài viết về cố nhà văn Xuân Vũ. Lần đầu tiên tôi đọc "Trọng viết". Sau khi đọc xong, tôi mừng bát ngát. Văn giản dị, trong sáng. Đó là điều kiện tối cần hiện nay cho người cầm bút với một sứ mạng rõ ràng cho quê hương dân tộc. Đến bây giờ thì tôi không lạ khi thấy một người thế hệ một rưỡi, đang thành đạt ở xã hội HK như Ts Phan Quang Trọng, ( Ts Trọng đang là manager cho một công ty trực thuộc Bộ Quốc Phòng). Đây là video nói về công việc của Trọng cho Không Quân Hoa Kỳ: http://afciviliancareers.com/careers/career-fields/scientist-and-engineer

lại vẫn dành thời gian khá nhiều cho cộng đồng, có can đảm gánh vác chuyện cộng đồng (vốn nhiều phức tạp). Xuất phát từ lòng yêu văn thơ rồi bị ảnh hưởng văn chương là chuyện bình thường. Trong đã say mê Đường Đi Không Đến từ thuở xưa thì một Phan Quang Trọng ngày này đang dấn thân cộng đồng không phải là lạ.

Về Xuân Vũ, quả là một nhà văn hồi chánh tuyệt vời với tác phẩm "Đường đi không đến". Đó là một trong những người tôi không hề quen biết nhưng cảm thấy buồn vô cùng kể khi ông ra đi sớm như thế. Những nhà văn "hồi chánh thật sự" là một vốn quý cho kho tàng văn học VN. Họ là chứng nhân lịch sử nhất là nhân chứng cho xã hội cộng sản thì càng quý vô ngần. Đọc đến cuối, tôi chảy nước mắt với những câu thơ của Xuân Vũ.

Và lòng tôi chợt nhói đau khi nhớ đến một nhà báo hồi chánh khác. Tôi đã hy vọng đó là hồi chánh thật sự để giúp cộng đồng nhưng có lẽ không phải rồi…

Hoàng Lan Chi

This entry was posted in Tạp Ghi. Bookmark the permalink.