Trích LanChiYesterday-Những vụn vặt đời sống quanh tôi
AI Rất Có Ích Cho Tôi Vì Tặng Nhạc Mừng SN Cho Bạn Bè Rất Nhanh
Tôi là người hay theo kịp thời đại ở những lãnh vực Văn Học Nghệ Thuật và không ở lãnh vực “ liberal” kiểu của giới trẻ. Bởi thế nhiều người không nhá được nhạc thời @80 (ám chỉ giới trẻ sinh từ 1980 về sau). Nhạc của họ hay ngắt câu, ít mượt mà, êm đềm như chúng ta thời xưa và rất hay có kiểu “gào lên” ở đoạn giữa. Thú thật, năm năm trước, tôi không “nhá” được. Nhưng hiện giờ thì “nhá” rất giỏi. Có nghĩa là nghe thấy hay mà khi tôi sai AI phổ nhạc, tôi cũng ưa chọn style đó.
Tôi thích hi-tech từ lâu lắm nên chịu khó học. Tôi là người phụ nữ không trẻ nhưng học computer khi 46 tuổi (vào 1995). Khi ấy, computer mới phát triển ở VN khá mạnh. Thật ra, từ 1985, tôi đã “xách đ..” đi học ngôn ngữ Cobol rồi. Học rất giỏi nhé. Ông thầy dạy rất cưng nhé. Chả có học trò nào tự ra đề rồi bắt thầy Cobol chấm như Bà Tổng vào 1985 cả. Năm đó đi học nhiều thứ vì nộp đơn đi Úc chính thức sau khi vượt biên thất bại: gia chánh, cắm hoa, chụp ảnh, bơi, uốn tóc, computer…Tôi nghiệm ra rằng, trên đời này, siêng năng và chịu khó “học” thì bao giờ cũng có ích. Không ích ngay thì ích về sau. Chính nhờ học computer sớm nên sau này qua Mỹ vào 2004, tôi chỉ đọc bản hướng dẫn vài giòng do Trung gửi qua email về application Cool Edit là tôi tự mày mò và sau đó tự làm chương trình phát thanh từ xa cho đài Việt Nam Hải Ngọai. Khi đó, vài ông/bà lớn tuổi ở CA vẫn phải “xách quần” đi tới đài để nhân viên kỹ thuật thu âm. Bà Tổng không nhé. Bả ở nhà, dùng Cell Tap gọi cho mọi người ở khắp nơi trên thế giới qua cell phone. Mixer nối với cell tap và laptop. Thế là tôi làm thôi ở Cool Edit trong laptop! Có gì khó đâu. Tôi cũng tự edit phim truyền hình với Adobe từ 2005.
Trở lại, vì thích hi-tech, vì ham học hỏi nên tôi học được nhiều thứ để enjoy cuộc sống. Mới nhất đọc từ net thấy một người dùng Suno phổ nhạc, tôi bèn vào Suno ngay lập tức. Thấy Suno làm hay quá, tôi chuyển qua pay money liền, không dùng free nữa vì có nhiều ích lợi hơn nhất là có AI hát.
Bài đầu tiên Bà Tổng thử là “Người Con Gái Ba Miền”, thơ Hoàng Lan Chi viết tặng Dương Nguyệt Ánh vào 2015. Chu choa, mới ra version đầu đã thấy “xuôi tai” ghê. Sau đó không biết mò ra sao mà lại được một bản mix dài hơn có hai giọng nam nữ, nghe hay và lạ. Cô em Hiếu Thuận ở VA khi nhận qua email phải Wow!
Tiếp đó tôi thử phổ thơ của tôi và vài bạn.
Đến bây giờ, tôi thấy cái ích lợi nhất cho tôi khi dùng AI là:
-Tha hồ phổ nhạc thơ hay viết thơ xuôi rồi ra lịnh cho MetaAI viết thành bài thơ tiếng Anh/Pháp/Ấn…có vần điệu rồi sai Suno phổ nhạc.
-Khi người thân hay bạn bè có việc vui, vd kết hôn, tôi đã có thể tặng món quà tuyệt vời là một youtube có bản nhạc tặng họ và hình ảnh đám cưới
Mới nhất, hôm qua, sinh nhật Thuý Oanh, bà xã của Phước Nghiêm, người từng cứu rồi đưa Sư Minh Tuệ tới Đất Phật, tôi chỉ dựa vào cuộc đời thật của Thuý Oanh để viết ra bài thơ …rất nhanh. Có lẽ chỉ mười phút. Thơ có vần điệu, có ý nghĩa đàng hoàng nghe. Bước tiếp, ra lịnh cho Suno phổ nhạc. Version 1: không ưng ý. Tôi thò tay vào điều khiển: version 2, tôi ưng ý hơn. Mất 15 phút tìm hình ảnh. Thêm 15 phút làm phim từ Movavi. Còn upload lên youtube thì chỉ mất 3 phút. Xong. Post lên Facebook. Thuý Oanh cảm động quá chừng!
Tóm lại, quý ông/bà nhạc sĩ tài tử sẽ buồn lắm vì coi bộ không cạnh tranh lại được với AI. Các ông/bà mất nửa giờ để viết nhưng không phải lúc nào cũng viết được rồi sau đó không có ai hát cả. Tặng midi và PDF cho tác giả bài thơ thì họ …cũng khó thưởng thức được vì không có ca sĩ. Đi thuê thì cũng tốn lắm. Đi nhờ thì chờ dài cổ.
Tôi cũng vừa khám phá một application mà chúng ta có thể upload bản PDF va midi và nó sẽ chuyển thành 1,2 rồi có vocal luôn (chúng ta có thể chọn vocal tuỳ ý. Cũng có thể chọn chính giọng của mình. Tôi chưa học. Tối nay sẽ học. Sẽ thử cho ca sĩ Bà Tổng ảo HLC hát nhạc của ông Nguyễn Tuấn! Đây:
Đây bài thơ tôi tặng Thuý Onah. AI phổ hết, không sót và không sửa chữ nào hết nha
Hoan hô AI!
Ngày 19/9/2025 là sinh nhật Thuý Oanh, bà xã Phước Nghiêm. Tôi mến hạnh tu của thầy Minh Tuệ nên mến Phước Nghiêm vì đã theo cứu thầy, bảo vệ Thầy, đưa thầy tới Đất Phật. Thuý Oanh xinh đẹp, hiền hoà. Nói chuyện dễ mến, rất ngoan. Vì thế tôi viết bài thơ và cho AI phổ nhạc rồi với Movavi, tôi làm video để mừng snh nhật cháu
Posted inTạp Ghi|Comments Off on AI phổ nhạc rất có ích cho tôi -App hát nhạc của ai đ ó (https://acestudio.ai/app/home) -Tháng Chín Mùa Thu Em Chào Th ế Giới, Thơ Hoàng Lan Chi -nhạc AI- Sep 19,2025
Tưởng Nhớ Trung Chỉnh- Bài viết của Trần Quốc Bảo về Cuộc Đời-Sự Nghiệp của Trung Chỉnh
Hoàng Lan Chi viết: dường như hơn một tuần trước, được tin ca sĩ Trung Chỉnh chết, tôi ngạc nhiên. Vào Facebook hỏi MC Trần Quốc Bảo. Chat hai giòng thì tôi gọi để nói cho nhanh. Bảo kể, anh Trung Chỉnh chưa chết nhưng bệnh nặng. Đã vào bịnh viện vải tuần. Ung thu họng. Sưng to. Rất đau. Không ăn uống được gì.
Nghe tin thấy buồn vì tình trạng bịnh chứ tuổi chúng tôi thì đang dần dần lên chuyến tàu chót. Tôi nói với Bảo:
-Rồi mai mốt em sẽ nghe đến tin chị ra đi mà.
– Không. Nghe giọng nói chị, em nghĩ chị sẽ còn sống 20 năm nữa
-Chị đâu có muốn sống lâu đâu
-Bao giờ chị về lại Mỹ?
-Chắc không. Tuổi này ngại đi vì sợ xảy ra chuyện giữa đường liên quan sức khoẻ. Thêm, phi cơ hay bị delay mà chị thì sợ ma, không dám ở hotel một mình đâu.
-Khi nào về, nhớ báo trước, nhớ dành cho em ngày chủ nhật để đón rước chị em gặp gỡ nghe không.
Tôi mỉm cười. Phan Nhật Nam cũng “ Công nương về Mỹ thì cứ ở nhà Nam. Nam dành hết cho công nương. Cho mượn cả xe. Nam ở nơi khác mà”. Cậu em Dan Trần thì viết trên Facebook câu comment trò chuyện với Nguyễn Mạnh Hà “Bà chằng nói vậy chứ bả lười lắm. Cái vé đi Mỹ tui tặng bả, mốc meo rồi”
Thật ra tại nhiều tiểu bang ở Mỹ, tôi còn nhiều người muốn gặp tôi. Biết qua mail, net, Facebook nhưng gặp bên ngoài thì chưa.
Bảo dặn, chị đừng đăng tin về bịnh anh Trung Chỉnh bây giờ nhé. Tôi Ừ nhưng chỉ lẳng lặng đăng bài viết của Trần Quốc Bảo, cách đây vài năm, về cuộc đời và tiểu sử Trung Chỉnh. Bảo viết hay. Vì Bảo ở trong thế giới nghệ sĩ đã lâu. Bảo đang là chủ nhiệm một tờ báo ở CA, dường như có tên “Thế Giới Nghệ Sĩ”. Xưa, 2012 gì đó, tôi phỏng vấn chị Kim Vui. Cái tựa của tôi khiến ai cũng tò mò vào xem “Kim Vui, Người Phụ Nữ Hấp Dẫn Nhất VN vào Thập Niên 60” . Tôi nghĩ không ai “dám” phản bác vì đẹp nhất thì có ít ra năm người nhưng thân hình hấp dẫn, đẹp nhất thì chỉ là Kim Vui. Chị Vui thân với Quốc Bảo. Cho nên đương nhiên chị gửi bài tôi viết cho Bảo xem. Rồi chị rủ tôi đi ăn và kể với Bảo. Coi như Bảo-Tôi biết nhau qua Kim Vui
Rồi tôi từ giã Mỹ, vùng trời mơ ước, về “miệt dưới” với lý do chán phèo: tuổi già, không thể ở Mỹ một mình, phải ‘bò’ về Úc vì hai đứa con con không chịu qua Mỹ. Đất không chịu Trời thì Trời phải chịu Đất. 2017, Bích Ngọc tổ chức đêm văn nghệ vào 30/4. Bích Ngọc tổ chức công phu. Ngọc mời Quốc Bảo qua làm MC. Đó là lần đầu tiên tôi gặp Trần Quốc Bảo. Chị em nói chuyện vui vẻ. Tính Quốc Bảo hiền lành, dễ thương.
Rồi thì tin ấy cũng phải tới. Ca sĩ-Bác Sĩ Trung Chỉnh đã qua đời.
Trung Tâm Thuý Nga làm 1 video gồm toàn các nhạc phẩm Trung Chỉnh song ca Hoàng Oanh. Với cá nhân tôi , đẹp nhất là bản “Ai Lên Xứ Hoa Đào” vì trong nhạc cảnh, coi chị Hoàng Oanh tươi, duyên dáng, dễ thương mỗi khi chị ngả đầu vào ngực anh Trung Chỉnh
Trong một chương trình Thuý Nga cũ, Hoàng Oanh kể với Nguyễn Ngọc Ngạn là Hoàng Oanh -Trung Chỉnh được hãng dĩa mới hát “Em Hậu Phương Anh Tiền Tuyến” ngay khi nhạc sĩ mới viết xong. Bản nhạc được đón nhận tưng bừng. Rồi mọi người đồn đãi. Hoàng Oanh cho biết chị chỉ coi TC như một ông anh. CHị gọi “hiền huynh”. Trung Chỉnh thì cười hiền lành “Anh Mai Châu, chồng Hoàng Oanh, cũng ở Quân Y, chúng tôi là bạn đã 30 năm..”
Trong một phỏng vấn khác, chị Hoàng Oanh kể, sau khi “Em Hậu Phương Anh Tiền Tuyến” được tung ra và được hát nhiều lần, nổi tiếng quá xá và …Hoàng Oanh đã bị phạt! Ai phạt? Còn ai trồng khoai đất này ngoài bà Tổng Giám Thị nổi tiếng “khó” của ngôi trường nữ lớn nhất Sài Gòn ngày ấy “Gia Long”? Theo Hoàng Oanh kể, bà Tổng Giám Thị nói, còn nhỏ, đang là nữ sinh Gia Long thì không nên nhận lời hát mấy bản nhạc, kiểu như có “Mình sẽ kêu nhau Mình Ơi” !
Đấy, nề nếp Gia Long của một thời ngày xưa là thế
Đấy, nề nếp của VNCH của một thời ngày xưa là thế
Mời xem bài viết về cuộc đời, sự nghiệp của Trung Chỉnh. Tác giả: Mc Trần Quốc Bảo
CHÚC MỪNG SINH NHẬT 82 TUỔI CỦA BÁC SĨ, CA NHẠC SĨ TRUNG CHỈNH (JAN/4/2025)
(Bài: Trần Quốc Bảo)
Ca sĩ Trung Chỉnh tên thật là Huỳnh Văn Chỉnh, sinh ngày 4 tháng Giêng năm 1943 tại Mỹ Tho. Anh là con út trong gia đình có ba anh em, anh lớn tên Vàng (mất năm 1989), anh kế tên Mai chơi cổ nhạc (mất năm 1979). Ba mất sớm năm anh vừa lên bảy, mẹ cũng đã qua đời năm 1980.
Từ những năm đệ lục đệ ngũ (1956-59), cậu học sinh Huỳnh Văn Chỉnh đã làm quen với cây guitar phím lõm và đờn cổ nhạc. Tới năm 1960 qua học trường công lập Nguyễn Đình Chiểu ở Mỹ Tho, anh chuyển sang tân nhạc nhờ thầy Đoàn Thể Hồng dìu dắt, dạy hòa âm. Thầy Hồng tốt nghiệp Quốc Gia Âm Nhạc, là con của thầy Hai, người em của thầy Hồng lúc ấy học chung với Trung Chỉnh.
Năm 1963, đậu xong Tú Tài, sinh viên Huỳnh Văn Chỉnh lên Sài Gòn vào học dự bị y khoa. Sang năm sau 1964 thì bắt đầu học trường Y năm thứ nhất và từ đó, anh khởi sự sinh hoạt văn nghệ nhiều hơn.
Lần đầu tiên cậu sinh viên y khoa đam mê văn nghệ gặp nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng và Tấn An vào năm 1965, được Tấn An đặt nghệ danh là Trung Chỉnh, và thu âm cho hãng dĩa Việt Nam hai bài song ca 7000 Đêm Góp Lại của Trầm Tử Thiêng với Phương Dung và Rồi 20 Năm Sau hát với Hà Thanh. Cuối năm 1966, Trung Chỉnh qua hãng dĩa Sóng Nhạc thu băng bài Anh Tiền Tuyến Em Hậu Phương (Minh Kỳ) với Hoàng Oanh.
Cũng trong năm 1966, truyền hình Việt Nam ra đời, và ngay từ những ngày đầu, Trung Chỉnh đã có mặt trong các chương trình hợp ca cộng đồng với Duy Khánh, Chế Linh, Thanh Thúy, Thanh Tuyền, Hà Thanh, Hoàng Oanh, Quỳnh Giao… Đài truyền hình khi ấy phát hình trắng đen, quay hình trước trong ngày rồi chiều tối mới phát sóng. Sang năm 1967, Trung Chỉnh được mời hát đơn ca cho đài nhiều hơn. Trong năm này, Trung Chỉnh thu với Thanh Tuyền bản Nhịp Cầu Tri Âm của Hoài Linh.
Trong khoảng năm 1967-68, Trung Chỉnh sinh hoạt trong ban Hoa Tình Thương dưới quyền Tướng Cao Văn Viên. Cũng vì quá đam mê văn nghệ, cho dù chưa bao giờ thi rớt, anh suýt bị đuổi khỏi trường Quân Y vì cứ lén nhà trường đi hát. May là cầu cứu được Tướng Viên xin nhà trường cho trở lại học tiếp. Thế là năm 1969 trường Quân Y ra lệnh cấm không cho anh đi hát nữa nếu muốn tiếp tục học tại trường.
Năm 1969 cũng đánh dấu bước ngoặt lớn trong cuộc đời của anh khi chàng bác sĩ điển trai, trẻ trung, lịch lãm đang thực tập ở bệnh viện Bình Dân lập gia đình với nàng Kim Phượng xinh đẹp trường Gia Long vào ngày 18 tháng 2. Chàng tình cờ quen nàng năm trước đó, khi chàng từ bệnh viện ra, xe bể bánh phải chờ vá, còn chàng cùng người bạn vào quán sinh tố gần bệnh viện ngồi đợi. Nàng là em gái cô chủ quán, đang ra phụ cho chị. Hai người quen nhau và chưa đầy một năm sau làm đám cưới. Năm 1970 sanh cháu gái đầu lòng Huỳnh Khánh Dung, năm 1973 thêm cháu trai Huỳnh Tấn Khôi, 1976 cháu gái Huỳnh Thùy Dung, và 1979 út nam Huỳnh Khôi Việt.
Bác sĩ Trung Chỉnh tốt nghiệp Quân Y khóa 18 vào lúc chiến cuộc tại Việt Nam đang ở những giai đoạn khốc liệt cuối năm 1971. Gặp ngay lúc "Mùa Hè Đỏ Lửa" 1972, đơn vị anh được điều ra Quảng Trị và liên tục chiến đấu chống Cộng Sản cho đến năm 1975. BS Chỉnh được thăng chức đại úy nhưng chưa kịp lãnh thẻ căn cước thì mất nước.
* * *
Sau biến cố tháng 4 năm 1975, BS Chỉnh đi tù cùng các quân y sĩ Quân Lực VNCH tới giữa năm 1976 thì được thả. Anh về làm ở bệnh viện Phước Kiến, Chợ Lớn khoảng 3 năm. Ngày 31 tháng 5 năm 1979, anh cùng vợ và 4 con, lúc ấy con út mới 3 tháng, vượt biển ra đi.
Trong một cuộc phỏng vấn, anh kể lại hành trình vượt biên: “Chúng tôi về Mỹ Tho để đi, tại vì họ tổ chức ở đó. Từ Mỹ Tho, vào nửa đêm chúng tôi đi ra biển. Con đường đi nó thiên nan vạn nan, chúng tôi đi một lần mà thành hai. Chúng tôi không được may mắn vì thứ nhất là cái tàu của chúng tôi, họ định đi chỉ 200 người thôi. Thế nhưng người chủ tàu tham lam, họ lấy tới 338 người tức là chở thêm một trăm mấy chục người nữa. Tất nhiên người lớn thì trả tám cây vàng, con nít bốn cây. Họ chở đông người thành ra cái tàu không vững, ra khơi có khi nó muốn chìm. Thế nhưng cũng may mắn là trời tháng 5, thực tình mà nói, cuối tháng 5 qua tháng 6 thì biển êm lắm. Biển êm lắm nhưng người tài công là trung úy hải quân nhưng anh không có kinh nghiệm về hải hành… Chúng tôi cứ đi lạc mãi cho đến nỗi bị cướp Thái Lan ăn cướp 2 lần. Cho tới ngày thứ 8 chúng tôi đi vô tới địa phận của Mã Lai. Lúc bấy giờ chúng tôi vô cái tỉnh đó gọi là Kotabaru, tức là nó nằm ở miền nam Thái Lan, miền bắc của Mã Lai, cách biên giới Thái Lan 10 cây số. Thực ra, không dễ dàng vô đâu. Lính nó canh bờ biển mà. Họ biết người Việt Nam lúc bấy giờ đổ vào rất nhiều. Mà lúc đó đổ vào nhiều thật. Khi vô tới nơi đó thì mấy người mà gọi là trưởng ban tổ chức của tàu bị lính Mã Lai nó đánh, nó đánh dữ lắm. Sau đó thì chúng tôi phải đục tàu vì (như vậy) nó không có lý do nó đuổi mình trở ra tàu được”.
Tàu cặp được vào Mã Lai, mọi người được đưa lên bờ cho chích ngừa, hồi sức tạm thời rồi lại dồn lên các chiếc tàu, đẩy trở ra khơi, mà theo lời giới hữu trách ở đó nói gạt rằng sẽ đưa qua trại tị nạn Pulau Bidong. Nhưng thực ra, họ kéo các chiếc tàu khốn khổ, mỗi tàu chứa hàng trăm người tị nạn ra khơi rồi cắt dây bỏ mặc cho trôi tiếp.
BS Chỉnh kể lại, chuyến đi đó đúng là định mệnh vì số người trên tàu đi cùng với gia đình anh từ Việt Nam bị chia làm hai. Hai chiếc tàu cùng bị tàu Mã Lai kéo ra khơi, bị bỏ rơi, nhưng một chiếc không may gặp tàu Liên Sô bị kéo về Việt Nam. Còn chiếc chở gia đình anh thì suốt nửa tháng lây lất trên biển khơi, thêm một số người nữa thiệt mạng. Một kỷ niệm mà BS Chỉnh nhớ mãi là cơ hội đỡ đẻ cho một sản phụ ngay trên tàu, không một dụng cụ y khoa. Anh dùng chỉ may và kéo sát trùng bằng cồn, đỡ được một cậu bé kháu khỉnh ra đời.
Đến tháng 7 năm 1979, tàu tấp vào đảo Pulau Luot của Nam Dương. Đây là một đảo nhỏ, thiếu thốn tiện nghi, thực phẩm, thuốc men, lại thêm chục người bỏ xác nơi này. Cả gia đình BS Chỉnh bị sốt rét. Giới chức trên đảo cầu cứu Liên Hiệp Quốc. Cao Ủy Tị Nạn LHQ cho tàu đến chở người tị nạn qua trại ở Galang.
Từ trại tị nạn, gia đình BS Chỉnh được một người bà con xa bảo lãnh đi Denver, Colorado. Cả nhà đến Mỹ ngày 30 tháng 11 năm 1979. Ba năm đầu cơ cực trên xứ người, nhưng được hít thở không khí tự do, anh Chỉnh đi học Anh văn ở đại học cộng đồng và học luyện thi để trở lại ngành y, trong khi chị Kim Phượng đi làm công nhân một hãng sản xuất ribbon cho máy đánh chữ, lương khi đó 2.75 Mỹ kim/giờ. Tháng 8 năm 1981, chị thi đậu vô ngành bưu điện.
Anh Chỉnh học tiếp nội trú ở Louisiana từ năm 1983 đến 86, rồi về Oklahoma City, tiểu bang Oklahoma, định cư cùng gia đình, làm cho một nhà thương của chính phủ. Tại đây, anh cũng mở thêm phòng mạch tư nhân. Năm 2004, anh nghỉ hưu và gia đình dọn về California. Hai năm đầu, anh làm cho tổ hợp y tế của BS Michael Đào. Tháng 10 năm 2006, BS Chỉnh mở phòng mạch riêng trên đường Bolsa, ngay trung tâm Little Saigon, vừa rồi kỷ niệm 10 năm thành lập.
* * *
Sau khi dọn về California nắng ấm, nơi có Little Saigon, thủ đô tinh thần của cộng đồng người Việt tị nạn, BS Trung Chỉnh trở lại sân khấu âm nhạc. Đầu tiên, năm 2004, anh xuất hiện trong Thúy Nga Paris By Night số 73 cùng với Hoàng Oanh trong liên khúc Chuyện Chúng Mình (Trúc Phương), Ngày Sau Sẽ Ra Sao (Vân Tùng). Anh thu hình thêm 2 cuốn nữa cho Trung Tâm Thúy Nga số 76 và 85, cũng song ca với Hoàng Oanh.
Năm 2006, BS Trung Chỉnh hát trong Asia số 50 với Hoàng Oanh bài Chuyến Đi Về Sáng (Trần Thiện Thanh) và liên tục thu hình những năm sau đó trong các cuốn băng nhạc số 52, 54, 58, 61, 66, 67, 73, 74, 75… những sáng tác của Trầm Tử Thiêng, Song Ngọc, Hoài Linh, Duy Khánh, Trúc Phương… hát chung với Chế Linh, Thanh Lan, Phương Dung, Ngọc Minh, Ngọc Đan Thanh, Doanh Doanh… do Trung Tâm Asia thực hiện.
Ngày 13 tháng 11 năm 2011, BS Trung Chỉnh tổ chức một chương trình kỷ niệm 45 năm ca hát và 40 năm hành nghề y khoa tại một nhà hàng ở Westminster, California.
Ngày 13 tháng 11 năm 2016, BS Trung Chỉnh thực hiện một chương trình thu hình, dàn dựng công phu trên sân khấu Saigon Performing Arts Center ở Fountain Valley. Chương trình đánh dấu 50 năm sinh hoạt văn nghệ của ca sĩ Trung Chỉnh có sự tham dự của Thanh Tuyền, Thanh Lan, Ngọc Đan Thanh, Mai Lệ Huyền, Phương Hồng Quế, Trang Thanh Lan, Quốc Anh, Tuấn Châu, Diễm Liên, Ngọc Quang Đông, Ban Tù Ca Xuân Điềm, Đoàn Văn Nghệ Lạc Hồng, Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ, vũ sư Quốc Dương, MC Minh Phượng, MC Trần Quốc Bảo…
Hôm nay, ngày thứ bẩy 4 tháng 1 năm 2025, ngày mừng sinh nhật Bác sĩ, ca nhạc sĩ Trung Chỉnh bước vào Tuổi 82, kính chúc Anh một sinh nhật luôn tươi vui, bình an và hạnh phúc với những thành công trong cuộc đời.
(trích bài viết của Trần Quốc Bảo đăng trên tuần báo Thế Giới Nghệ Sĩ / Việt Tide số 92 phát hành tháng 11 năm 2016)
Posted inTạp Ghi|Comments Off on Tưởng Nhớ Trung Chỉnh- bài viết về cuộc đời, sự nghiệp của Trung Chỉnh. Tác giả: Mc Trần Quốc Bảo- Feb 17, 2025
Khi được biết Lễ Nhậm Chức không tổ chức ngoài trời, Magas chúng tôi thở phào. Nhẹ nhõm rất nhiều dù vẫn lo. Chúng tôi, người Maga đã lo lắng thế thì không cần nói ai cũng biết, gia đình TT lo đến thế nào.
Người lo lắng, bị căng thẳng nhất là Melania
Người thứ hai là Ivanka vì Ivanka là đứa con gái tài ba, giỏi dang mà Trump rất yêu quý. Hãy nhớ lại những bài diễn văn của Ivanka khi đi vận động cho cha vào 2020. Rực lửa mà vẫn duyên dáng. Chưa có người phụ nữ nào có những diễn văn hay như thế, đối với tôi. Vì thế lực của nhóm ‘quyền lực ngầm” mà Ivanka phải đàh đoạn rút lui vì mạng sống của ba đứa con. Nhiệm vụ trao vào tay Eric rồi Tiffani.
Nhóm thứ ba là gia đình Trump và những cộng sự thân tín. Elon Musk có lẽ cũng có lo nhưng người đàn ông tài ba này hẳn đã có nhiều biện pháp để bảo vệ Trump. Tuy thế, nếu bọn khốn nhóm “quyền lực ngầm” cho người khủng bố tự sát thì cũng rất đáng lo ngại.
Vì quá căng thẳng nên hai người phụ nữ gần gũi nhất Trump đã sụt ký, đã hốc hác, đã phờ phạc.
Melania trong vài tấm chụp thật gần cho thấy bà rất hốc hác, tiều tuỵ. Trên mặt bà vẫn dấu hiệu lo lắng. Không lẽ bà cố tình chọn một chiếc mũ khá rộng vành để che bớt vẻ phờ phạc? Không lo sao được khi cả gia đình đứng rất gần Trump kể cả đứa con trai duy nhất. Nếu một quả bom và ..?
Ivanka cũng bơ phờ, hốc hác nhưng không đến nỗi quá tiều tuỵ như Melania.
Lễ Nhậm Chức suông sẻ. Chúng tôi thở phào, cảm ơn Thượng Đế. Chắc hẳn Melania và Ivanka cũng cùng cảm giác tương tự chúng tôi.
Buổi tối Melania xuất hiện với chiếc áo dạ hội đen trắng nhu nhã. Tuy có vẻ đỡ hơn nhưng nét phờ phạc, hốc hác vẫn còn
Tổng Thống 47 Trump là người có sức khoẻ hiếm có. Ông đi hết rally này đến rally nọ song song với việc hầu toà mà vẫn khoẻ mạnh. Bị ám sát, khi ngóc đầu dậy là giơ cao nắm đấm. Tuy vậy, phải lo quá nhiều việc nên trông ông cũng có vẻ hơi hốc hác
Eric và vợ cũng dung nhan xuống sắc.
Chỉ có Tiffani là tươi tắn. Có lẽ vì Tiffani đang mang bầu. Barron thì có lẽ vì tuổi đang lớn nên không thấy tiều tuỵ mà ngược lại, đẹp trai-bản lãnh-tự tin-lịch sự.
Tôi cảm ơn Elon Musk và các Bộ Trưởng. Tôi hy vọng họ sẽ đồng lòng cùng TT để làm việc cho phú cường và hoà bình của Mỹ cũng như toàn thế giới.
Đón xem tập sau: “Những Người Đàn Ông Bế Con” trong tập “Trump, tổng thống của tôi”
Elon Musk thuở bé có vẻ hiền, ngây thơ, trong sáng như hoàng tử chuyện cổ tích xưa. Năm 2016, Trump đắc cử, Barron đã ngáp, ngái ngủ. Rồi Barron chơi ú oà với con của Ivanka. Bọn Dân Chủ thổ tả rất “khốn nạn”. Họ soi mói bươi móc Trump chưa đủ, họ tấn công cả Melania và Barron. Khi họ đụng tới Barron thì bà Melania không nhịn nữa. Bà đâm đơn kiện. Song song bà bảo vệ, che chắn Barron thật kỹ. Thỉnh thoảng hiếm hoi mới có hình ảnh Barron xuất hiện sau 2020.
2024. Barron đã trưởng thành, chuẩn bị vào Đại Học. Một chân dung mới không còn đẹp trong sáng như ngày nào mà hơi “faut” ở cái mũi và vẻ mặt khá “lạnh lùng”.
Bầu cử. Barron bất ngờ xuất hiện ủng hộ cho cha. Trong một event, Trump giới thiệu và Barron giơ tay chào đám đông. Sau đó Đại Hội bầu Barron là đại diện Cộng Hòa ở Florida. Bà Melania ra tay. “Người mẹ” đã thắng. Barron lại bị đưa vào vỏ sò. Thậm chí còn không xuất hiện ở Đại Hội Cộng Hòa đề cử UCV Trump.
Lễ Nhậm Chức 2025. Barron lại biến hoá. Đầu tiên là mái tóc. Tôi không thích kiểu này. Bản lãnh, tự tin và đặc biệt không còn lạnh lùng nhưng có chút gì đó xa cách kiểu “quý tộc Anh Quốc” (thời chúng tôi hay nói “phớt tỉnh Ăng Lê"), chút gì đó lịch sự, lịch lãm của “Phú Lãng Sa” ( tức Pháp Quốc).
Bà Melania muốn Barron trở thành gì? Và Trump thì muốn gì? Hiển nhiên Trump rất yêu quý Barron, khen Barron nồng nhiệt và dường như ao ước Trump nối nghiệp ông: thương trường và chính trường. Còn bản thân Barron thì muốn gì? Tôi không biết vì không tìm hiểu nhưng lễ nhậm chức, nhìn hai hình ảnh trái ngược của Elon Musk và Barron: tôi thấy ngộ nghĩnh và chỉ một cảm tưởng: vui vui.
Tôi ngưỡng mộ tài ba của Elon Musk, người đàn ông giàu nhất thế giới và cả cái cách hoạt động của Elon mà thời xưa đã gọi là “buôn vua”. Còn thế kỷ này, thấy Elon Musk đầu tư vào chính trường với nhiều “chiêu” độc đáo: ai cũng ngưỡng mộ chẳng riêng gì tôi. Tất nhiên không kể đám Dân Chủ thổ tả.
Tôi yêu và ngưỡng mộ Trump. Cho nên tôi chỉ biết cầu nguyện cho TT được sức khoẻ, bình an để sau bốn năm, ông lại quay về mái ấm gia đình và dành nhiều thì giờ cho Melania và Barron. Tôi cũng chỉ biết cầu nguyện Barron có ý thích đi vào một con đường phù hợp với tính cách của cậu. Hy vọng con đường ấy sẽ được cả Trump và Melania cùng chia sẻ, cùng vui. Tôi không nghĩ Barron sẽ có nhiều tham vọng kiểu Elon Musk. Nhưng biết đâu chàng Hoàng Tử Chuyện Cổ Tích của Chúng tôi vào 2016 sẽ là một Tổng Thống HK ở tương lai?
Một gia đình ấm êm, hạnh phúc vào cuối đời: là điều tôi cầu ơn trên ban cho ‘Mãnh hổ Hoa Thịnh Đốn” vì ông xứng đáng được như thế sau bao gian truân, chìm nổi chỉ vì lý tưởng “Make America Great Again”.
Hoàng Lan Chi
Đón xem bài tới trong chuỗi bài về "Trump, Tổng Thống của tôi": Cả Gia Đình CăngThẳng, Melania và Ivanka Đều Phờ Phạc
Posted inTạp Ghi|Comments Off on Một Elon Náo Nhiệt và Một Barron Trầm Lắng- Jan 22, 2025
Hoàng Lan Chi viết: lang thang. Ayda, trinhnu.net hoạt động lại. Đây là trang web mà HLC tham gia từ 2004 khi mới đến HK. Copy một bài tạp ghi ở trinhnu.net về đây. Nhớ lại kỷ niệm cũ khi phỏng vấn cựu Trưởng Ban Việt Ngữ của VOA, ông Lê Văn, Bài thơ của Hoàng Lan Chi do 4 nhạc sĩ phổ nhạc, Chương trình Tác Giả-Tác Phẩm của HLC vào 2006 ở Đài Phát Thanh vnhn ở Hoa Thịnh Đốn
TẠP BÚT THÁNG MUỜI HAI
MỘT
9 giờ nhận mail Bà Giám Đốc Đài Việt Nam Hải Ngọai “Chị ráng phỏng vấn anh Lê Văn thì em sẽ đi dự lễ ra mắt sách của ảnh, còn chị đi vụ Thư Viện”, mình liên lạc với Đài Phát Thanh thì trong mail phổ biến, hòan tòan không có số phone hay địa chỉ gì ở Virginia để gặp Lê Văn cả. Thế thì truy tìm tông tích tên tăm tiêng tức thì! Gọi cho Bác Sĩ Nguyễn Ý Đức, Ông cho hay vợ chồng Lê Văn đã bay và Ông không có cell của họ. Ổng nói “Hỏi Nguyễn Tiến Hưng sẽ có”. Mình cười:
-Men ? Tìm ông đó không dễ đâu anh.
-Nhân vật quan trọng mà em.
Tuy vây cứ gọi cell cho “chàng” Tiến Hưng. Trước kia, khi cho mình số cell, “Chàng” cẩn thận dặn “Lan Chi đừng cho ai nhé” May mắn gặp “Chàng.” Tuần sau hai vợ chồng “Chàng” sẽ qua Úc ra mắt “Khi Đồng Minh Tháo Chạy”. “Chàng” cho cell của Lê Văn ngay. Bèn gọi ngay cho LV và hẹn LV ngay buổi chiều đó thu hình ở Đài Truyền Hình. Khi báo cho Đài để chuẩn bị máy thu hình thì Giám Đốc:
-Ủa, duờng như anh Đỗ Hiếu sẽ phỏng vấn ông Lê Văn?
-Tôi không biết, không nghe anh Văn nói gì hết.
Hóa ra, đồng nghiệp Đỗ Hiếu của mình gửi mail cho Lê Vănvà chắc LV chưa kịp đọc, không biết và nhận lời phỏng vấn của mình tại Đài Truyền Hình. Mình xin phép Đỗ Hiếu và phỏng vấn ngay Lê Văn vì Bà Giám Đốc muốn phát hình và cả phát thanh ngay để yểm trợ Lê Văn cho buổi ra mắt sách.
Ông Nguyên Chủ Biên chương trình Việt Ngữ Đài VOA có giọng nói “ăn” micro thật. Qua micro, giọng của “Chàng” hay hẳn. Hôm thu hình, được khỏang 20 phút thì ..vì mặc không đủ ấm, bị lạnh mình đành la lên “Ngưng tí nhe Thiện. Cô ho đây” thế là ho sặc sụa. Thu tiếp. Đến phút cuối, lại …muốn ho quá. Ráng nín và vì thế nói khàn khàn vào phút chào từ giã.
Hôm sau cứ đi dự Ra Mắt Sách vì “Chàng” sẽ tặng sách. Chẳng qua thấy cuốn sách cũng hấp dẫn, đẹp, trang nhã và vui vui. Trong buổi lễ, Lê Văn mời mọi người uống rượu vang cùng nho, bánh lạt, fromage.. “Chàng” viết lời đề tặng, đúng là dân ngọai giao “ Thân tặng Cô Lan Chi, người đồng nghiệp duyên dáng trong ngành truyền thông”.
Cuối buổi lễ, mình lại trêu Lê Văn:
-Tôi phải gọi đây là Buổi Hội Ngộ của Các Nhà Ngọai Giao bậc Thầy”!
Thật vậy vì ai cũng nói hay, vừa đủ, không Dai, Dài, Dại, Dở, Dỏm . Kể cả bà Lê Văn, bà nói cũng lưu loát, hay và vừa đủ.
HAI
Anh Hiếu Anh ra đi bất ngờ nhưng điều kỳ diệu là trước khi vĩnh biệt cuộc đời, con chim đã hót và hót được đủ những nỗi niềm u uẩn trong trái tim. Ngọc Mai đã nhận được những tín hiệu ấy và viết những câu rất đẹp “Anh không còn cầm súng trực tiếp nhưng câu nói của Anh, đã là phát súng cuối cùng cho người ở lại suy ngẫm” Bài Ru Em Tình Vàng của Anh nghe hay và não nùng. Mình cũng đã kịp khen Hay với Anh. Anh sẽ vui vì mình luôn nói thật. Như đã nói Thật rằng, xin quý vị Nhạc Sĩ đừng bắt tôi …nghe Quỳnh Lan hát nữa! Khổ quá, CD nào cũng QL, tôi phát ngán tận cổ. Sao không tìm người khác, giá cũng như thế và hát bằng hay kém QL một chút để thay đổi ? Phạm Ngọc thì vì tình bạn và QL hát cũng hay nên CD Phạm Ngọc thực hiện thì tòan QL hát nhưng còn các vị khác?
Đời là phù du. Lưu danh hậu thế bằng tiếng tăm hay tai tiếng? Cả một đời chính nghĩa cờ vàng, cuối đời bỗng phản bội chỉ vì chút ảo tưởng mong được vào Văn Học Sử trong nước! Ôi, con thiêu thân mù quáng! Thụy Mi cũng từng tâm sự như thế về những con thiêu thân, cả một thời tuổi trẻ khá hào hùng thì cuối đời lao mình vào ảo vọng của ánh sáng phù du.
BA
Nguời Việt ở Canada khá thành công. Lễ hội 30 năm có sự hiện diện của Chính Phủ Canada, những khuôn mặt trẻ và những em bé gái với áo dài xinh xắn. Mình phỏng vấn Tiến Sỹ Lê Duy Cấn từ Ottawa qua DC. Đang thu hình, lại ho. Chán thật. Mấy tuần lễ cảm lạnh vì chủ nhà set nhiệt độ khá thấp khi họ đi vắng. Trước đó thu hình Ts Nguyễn Đình Thắng, Ủy Ban Cứu Người Vượt Biển. Đây là người mình hài lòng nhất. Chỉ đưa dàn bài tổng quát trước nhưng Thắng nói hay, gọn, vừa đủ. Ngay sau câu một, mình bẻ lái làm “Chàng” “lái theo” nhưng sau đó lập tức mình bẻ ghi thì “Chàng” cũng quẹo về thật nhanh.
BỐN
Chương trình chiếm nhiều thời gian, tâm huyết nhất là CT Tác Giả – Tác Phẩm – Thính Giả.Phải nghe CD nhiều lần, ghi ý kiến, lấy ý kiến thính giả, tác giả và cuối cùng đàm luận với một Nhạc Sĩ nào đó. May mà mình có đầy đủ dụng cụ và tự thu âm người ở xa qua phone, tự làm chương trình tại nhà chứ nếu phải vào Đài, hẹn giờ, thu âm ý kiến tác giả, thính giả thì sẽ không thực hiện nổi. Vì thính giả bận, vì đài còn phải nhường cho người khác làm việc. Do mình tự bỏ tiền ra mua dụng cụ và nhờ Đinh Quang Trung set rồi dạy, sau đó tự làm. Giai đọan đầu cực vì mò mẫm một mình. Bây giờ đã khá thạo. Chính vì thế khi thu âm ông A bà B, cũng hay chiều khi họ đòi thu lại lần 2 vì “nói vấp, vì nói nghe dữ quá, vì nói nhanh quá..” Mình chiều ý hết. Buồn cười, sau chương trình “Những bài thơ được nhiều Nhạc Sĩ phổ”, có người hỏi:
-Ủa, thấy chị ít làm thơ, sao bây giờ thơ chị có đến 4 người phổ?
Muốn chết vì cười. Bài “Tóc thề, Em Đi Đâu Mà Vội ”, đầu tiên Phạm Anh Dũng phổ năm 2001 gì đó. Ít lâu sau, ông Đỗ Quân khóai, cũng phổ. Năm 2004, quen Hàn Sỹ Nguyên, ông Nguyên cũng phổ. Rồi ông Lại Tích Phúc cũng phổ. Ông nào cũng có ca sỹ hát trừ ..Phạm Anh Dũng! Mình phải nhờ Xuân Thanh hát. Xuân Thanh nói, ban đầu em coi như kỷ niệm với chị nhưng bây giờ em thích, em sẽ đưa bài này vào CD kỳ tới, mình van lạy Xuân Thanh:
-Ấy, xin đừng, chị không thích.
Nói thiệt, hôm làm chương trình, còn râu ông nọ cắm cằm bà kia nghĩa là Tóc Thề của Lại Tích Phúc bị cho vào phần của Đỗ Quân! Đỗ Quân kêu trời:
-Sao thơ chị mà chị không thuộc vậy?
-Dẹp mi ơi, nói thiệt, 4 ông phổ thơ của chị thật nhưng bây giờ em hỏi, chị không thuộc của ai và cũng chẳng nhớ giai điệu của bất cứ bài nào.
Tại mình phải làm việc trí óc khá nhiều, làm sao nhớ nổi? Mà cũng chẳng khoe nên nick kia mới théc méc “Sao tự nhiên thơ chị có 4 người phổ?!!” Chèn đét ơi, nếu nick đó biết rằng có người còn bảo “chị làm thơ đi, em phổ nhạc cho” mà mình từ chối vì “chị ít mần thơ lắm em ơi. Lo làm Đài Phát Thanh hay viết văn kiếm cơm ăn đã”
Bận bịu với Đài Phát Thanh nên cũng chẳng viết bài cho Báo Tết. Đỗ Hiếu hỏi:
-Sao Lan Chi mới đến VA hai năm mà làm được nhiều việc cho Cộng Đồng quá nhỉ?
Wow, mọi cái tòan số mệnh đẩy đưa. Hôm mình đi dự rồi viết “Mũ đỏ Hoa Thịnh Đốn và vòng hoa cho đồng đội”, mấy ông mũ đen, mũ đỏ đưa vào web riêng, rồi các ông làm quen, Ông Nhung thì:
-Mấy anh em khóai quá. Nói rằng Lan Chi viết cảm động rớt nước mắt hà!
Nhạc Sĩ Nguyễn Hiền và Sáo Thần Nguyễn Đình Nghĩa ra đi. Cuối năm, tòan tin buồn. Chỉ có một tin vui, chương trình HO được mở lại và lần này sẽ có nhiều thuận lợi cho dân Việt Nam hơn.
Hoàng Lan Chi
Posted inTạp Ghi|Comments Off on Web TrinhNu. Bài cũ 2006-Phỏng vấn Lê Văn ( cựu BTV của VO A), Bài Thơ có 4 nhạc sĩ phổ, CT Tác Giả Tác Phẩm của HLC vào 2006- Jan 6, 2024
Ngọc Lan là hoa tôi mê vì hương sắc do thuở bé theo bà ngoại đi chùa và có lộc là ngọc lan. Ở VN thuở xưa, vào ngày rằm cũng có bán ngọc lan xâu thành chuỗi bán.
2019, một ông chiết cho tôi được một cây ngọc lan thấp nhưng có lẽ ông này chiết kiểu gì đó mà cây cứ nhiêu đó không lớn được và cho được vài hoa.
Tôi quý hơn vàng. Nhưng chỉ đợt hoa thứ hai, sau đó tự nhiên chết.
2021 tôi mua môt cây của vườn Hien Tran. 85 đồng. Tôi chăm. Nó lớn nhanh như thổi. Đợt hoa thứ hai bông to lắm. Rất sai hoa. Mê lắm. Ngắt hoa vào cúng phật, bỏ trên bàn, trên đầu giường ngủ, ngăn tủ quần áo, tặng bạn bè…
Tôi muốn có hương ngọc lan phả vào phòng ngủ nên 2023 lại mua thêm cây thứ hai. Cũng 85 đồng. Cũng lớn nhanh như thổi. Hoa cũng đầy cây.
Năm nay, sức khoẻ kém hơn. Không đủ sức hái hoa rồi đem cho nên tôi đã trảm cả 2 cây xuống thấp vào Tháng 11/2024. Dự định chỉ giữ một cây đầu tiên. Cây thứ hai sẽ đào, trồng chậu rồi bán.
Bày tùm lum rồi giờ thì bán cũng tùm lum!
PS: HLC đang ở Brisbane nhe bà con.
Posted inTạp Ghi|Comments Off on Mê ngọc lan cho lắm rồi cũng phải trảm! Nov 26, 2024
Tôi bật youtube xem chương trình A. Đôi khi vừa nghe vừa xem Facebook. Do đó đưa đến tình trạng youtube tự động đẩy chương trình nào đó lên và tôi cũng nghe. Hôm nay vô tình nghe được chương trình Music Box của Thuý Nga do Hương Lan làm host.
Hương Lan mời thêm vài nghệ sĩ. Lan kể về tiểu sử Viễn Châu. Khi xong, Hương Lan ” Bây giờ xin mời quý vị…: Hương Lan quay qua nghệ sĩ Phượng Liên “Con xin phép cô con hỗn chút nghe. Cô cho con hát trước”. Phượng Liên gật đầu “Con hát đi con”
Tôi cảm động. Các bạn trẻ trong nước bây giờ xem đó. Dù là nghệ sĩ cải lương thường thì học vấn không được cao do họ đi hát từ nhỏ nhưng cái “nề nếp, gia giáo” của người miền Nam vẫn có đó. Còn nhớ, một lần coi youtube Mộng Tuyền, tôi thấy một bạn trẻ cho comment “Đúng là giáo dục miền Nam. Cô MT tuy già nhưng nói chuyện với Jimmy vẫn Dạ, Dạ”.
Hương Lan xin phép “hỗn” vì sẽ là hát trước cô Phượng Liên.
Thế nào? Giáo dục XHCN trước 75, ở miền Bắc, có bao giờ dậy bạn trẻ những điều đó không nhỉ? Những điều tế nhị đó?
Cái ấn tượng “nặng” trong tôi là một số bạn trẻ trong nước rất đanh đá, rất hỗn hào, hở tí là câng câng mặt, lý sự rất “mất dạy” và cái câu khủng khiếp “Mày biết bố mày là ai không”. Rồi đến “cái Bún Chửi”. Thật đau lòng khi VN lại có những cái xấu xí đó.
Cũng chính vì lý-do ấy, khi em tình cờ thấy một clip mà người “bố” miền Bắc sau đây đã có cuộc nói chuyện ” nghiêm-túc” với đứa con gái nhỏ của mình; nhưng thái-độ và cử-chỉ của bé làm em ngỡ-ngàng quá và thấy giáo-dục của gia-đình này vẫn còn nền- nếp của Hà-Nội xưa cần được trân- trọng và nhân rộng dẫu rằng giọng nói của ông bố Không phải dân bản-địa Hà-Nội. Có lẽ em bé được ở gần Mẹ của cháu, một người dân Hà-Nội “thứ thiệt”, em tin thế, và em đã đưa lên. Chứ cái văn-hóa của các diva TL, ML hay văn-hóa được cổ-súy công-khai trên TV với Trấn Thành láo-toét khiến nhiều thế-hệ sau này dùng chữ rất bừa-bãi “Thế MÌNH năm nay bao nhiêu tuổi nhở?”
Hoặc ” Một giọng ca ĐẸP”
Và “Một CHIẾC ngôi sao nhí”
Người của quần-chúng KHÔNG ĐƯỢC PHÉP ăn nói luông-tuồng khiến lớp trẻ tưởng sử-dụng chữ như thế là “sáng-tạo” lắm, đâm ra giới trẻ bắt chước dùng theo. Nếu em ở Bộ Văn-Hóa Truyền- Thông nhà nước Việt-Nam, em sẽ bắt Trấn Thành Trường Giang đi học lại về tư-cách trong việc diễn xuất ngay để tránh di hại văn-hóa sau này ( y đang phá- hoại tiếng Việt một cách vô-tình hay cố-ý thì không biết) .Nhiều người trong nước như bác-sĩ Lê Nhàn/Lơ Nhờn hay ngoài nước như ca-sĩ Duong Hoa tuy đang cố-gắng lên tiếng, nhưng em thấy chúng ta phải tìm ra nguyên-nhân để trừ hậu-họa ngõ hầu bảo-vệ nét trong sáng của tiếng Việt càng sớm càng tốt.
* Diva, Divo gì gì đó,,, hoặc là do họ tự xưng hoặc là là do những người dẫn chương trình tâng bốc quá đáng ! Có xứng đáng ???
* Tui cũng không hiểu là tại sao đài truyền hình lại để những tay “ hề “ này dẫn chương trình và ăn nói trước khán thính giả một cách vô giáo dục như vậy ! Vô tình hay cố ý ? Chắc mọi người cũng hiểu rồi !
* Tui thường nói chữ “ dạ “ khi nói chuyện với người khác ! Có người trẻ tuổi cũng nói tui đừng “ dạ “ vì họ nhỏ tuổi hơn ! Nhưng tui giải thích rằng “ dạ “ cũng như chữ “yes” hay “oui “ mà thôi ! Đừng ngại ! Nhưng khi bắt đầu câu nói mà “ dạ thưa ,,, ông, bà,anh, chị,,, thì có nghĩa khác
1) Dường như chị có xem clips do cô bé này diễn. Trong cái đó, có vẻ “kỳ kỳ” là lý sự với bố, phê phán gì đó. Khá là hỗn hào. Chắc bây giờ cha mẹ bé đổi tông. Tốt thôi. Cần có những clips thế, hướng dẫn trẻ em.
2) Cả nước VNCS hiện nay có lối nói QUÁI ĐẢN. Đó là MGUOI VÀ MÌNH. Cái thói ở đâu mà không nói Thưa Quý Vị mà cứ Mọi người ơi. Cái thói ở đâu, không xưng tôi mà xưng MÌNH. TSC đứa bào lancer kiểu đó
3) Mấy diva Hà Nội nhất là TL-ML, phải nói cực kỳ hỗn xược, “mất dạy”. Nhưng sau này, có lẽ ảnh hưởng nghề nghiệp và có lẽ cũng tự giáo dục nên ML đã không còn. Riêng TL, vẫn “mất dạy”.
4) Trấn Thành nhái kiểu bắc kỳ ( Thế mình năm nay bao nhiêu tuổi nhở) cũng không hay. Chửi cha không bằng pha tiếng. Trấn Thành không nên Trêu các cháu bé Bắc kỳ 75 bằng câu ghẹo “thế mình../nhở”. Cái kiểu MÌNH/NHỞ”LÀ ĐẶC TRƯNG của Hà Nội bây giờ. Họ nên ý thức sửa lại thì tốt cho xã hội hơn
Đọc bài này của chị làm em nhớ chuyện xưa. Vì chiến sự trong mùa hè đỏ lửa An Lộc, gia đình em về Sài Gòn, cư ngụ trong con hẻm kế bên nhà ca sĩ Phương Hoài Tâm. Lúc đầu em thất vọng vô cùng khi nghe đứa con nít chửi thề lúc cãi lộn với nhau. Trong hẻm chia ra xóm ngoài toàn dân đi học. Xóm trong là dân từ miền Tây lên Sài Gòn sinh sống lâu đời, đa số ít học, làm đủ thứ nghề và cũng có gia đình làm ăn khá giả. Lúc đầu mấy cô xóm trong bằng tuổi hoặc lớn hơn em có vẻ e dè, nhiều khoảng cách với em. Chỉ với nụ cười thay câu chào khi gặp tình cờ của em mà sau đó họ bắt đầu nói chuyện. Em nhận ra cách nói chuyện lễ phép, lịch sự của họ do ảnh hưởng từ những tuồng cải lương thuở đó. Thì ra dù học ít nhưng họ tự trọng, học hỏi trong hoàn cảnh giới hạn của mình để không bị người khác coi thường khi giao tiếp. Có đâu như bây giờ, những kẻ được gọi là “cô giáo” lại ăn nói thua xa người thất học thời VNCH của mình xa.
LanChi Hoang : Thảo Ly Họ học từ nếp nhà em ạ. Rồi các soạn giả cải lương hầu hết soạn tuồng có ý nghĩa, có đạo đức, dạy con người ta toàn điều hay lẽ phải. Cứ thế mà hình thành nếp nhà, nếp xã hội của VNCH. Người dân quê miền Nam nói chuyện chân chất, một điều dạ hai đều dạ. Người Bắc di cư cũng lễ phép nhưng nhuốm chút kiểu cách. VD các cha mẹ hay nói với bạn của con cái mình như vầy “Vâng, xin cậu chờ chút rồi em nó ra”. Chính vì thế mấytên bạn Nam chọc bạn “Ê, ba mày nói mày là em tao nghe”! Hồi xưa đi học chị không biết tao mày. Toàn là gọi anh/chị xưng tên, hay gọi “bồ” xưng tên/tui.
Thấy xã hội bây giờ nản quá. Nhất là trong nước. Cái passport VNCS đi đâu cũng bị khinh bỉ. Nhật kỳ thị ra mặt. Cấm người VN vào các khu A, cửa hàng B vì từ trên xướng dưới rặt một đám ăn cắp …Lớn ăn cắp lớn, nhỏ ăn cắp nhỏ…
Ngày xưa khi bước vô trường và lớp chỉ có 1 câu duy nhất:” Tiên học lễ – Hậu học văn “ . Cho em hỗn chút, còn bây giờ thì cái câu khốn nạn nhất là “đời đời nhớ ơn thằng chó già”. Hỏi sao tụi nó biết lễ nghĩa vì cái thằng chó đó nó có học gì đâu mà dạy.
Rồi môn giáo dục công dân thì nó thay vô môn chính trị các mác lênin. (Em không muốn viết hoa tên mấy thằng này)
TC Chau: Van Nguyen – hoan hô chị “không viết hoa” với hình thức là “chưởi cha” lũ ngu xuẩn của người trí thức mà chị!
Bây giờ là mùa Xuân ở Úc. Hoa cỏ đang bừng sức sống. Bên kia bờ đại dương thì hai trận bão liên tiếp phả vào Florida. Tuy vậy, tin họp báo mới nhất, De Santis cho biết “chưa phải là tệ nhất” nên tôi cũng tạm yên lòng. Luôn cầu nguyện cho mưa thuận gió hoà. Khi nào quá bực bội vì mưa dầm hay vì bão tàn phá thì tôi càm ràm “ Con nghĩ rằng Thương Đế không nên làm bão như thế. Thời tiết có tốt thì mọi người đều vui vẻ. Cỏ cây, hoa lá, trái cũng vậy. Khi vui vẻ thì mọi người, mọi vạn vật sẽ “tử tế” với nhau, sẽ “hoà bình” với nhau. Nếu gặp mưa bão thì người ta không trồng trọt được, không buôn bán được và khi kinh tế gặp nguy thì mọi người sẽ bực bội, sẽ hay gây chiến với nhau. Do đó trời không nên gây bão lụt hoả hoạn. Còn muốn trừng phạt kẻ xấu, vd Dân Chủ thổ tả thì trời cứ giáng tai hoạ xuống cho từng cá nhân. VD Quạ Đen làm xấu, pháhoại nước Mỹ thì Trời cứ nhè vợ con Quạ cho bị tai nạn máy bay, gãy tay trong 6 tháng. Như vậy họ sẽ chừa bớt. Hay một fan Dân Chủ thổ tả nào chuyên vu cáo cho TT Trump thì xin trời cứ cho kẻ đó gãy tay trong 3 tháng. Cho nó chừa tật lên net viết bậy!”. “Càm ràm” ông Trời vậy đó còn ổng có nghe hay không thì phải đi hỏi …Thầy Thích Pháp Hoà!
Tôi mê hoa hồng, ngọc lan từ bé. Thật là đại hoạ cho tôi vì Brisbane không phải là nơi cho hồng khoe sắc. Mưa dầm có khi cả tuần. Nóng thì cháy da. Một ngày có khi bốn mùa. Tốn không biết bao nhiêu tiền của, công sức. Ngắm chẳng được bao nhiêu mà hoạnh hoẹ bịnh này bịnh nọ. Kỳ này nhất quyết bán. Giữ lại mươi cây thôi.
Ngọc Lan thì đáng yêu. Mau lớn lắm. Trồng từ cây chiết thì chỉ một năm là có thể cao cả mét rồi. Lá to và nhiều công dụng. Hoa thơm ngát.
Hoa hồng rất mê vỏ chuối và trứng gà. Tôi cứ mua chuối chín, họ bán có 99 xu/ký đem về xay ra. Trộn với chục trứng gà (mọi người kêu là tôi chơi sang. Thôi kệ. Vài tháng mới cho các em ăn một lần mà). Vỏ trứng gà xay nhuyễn. Rồi cứ thế tưới. Các cây của tôi, ngoc lan hay hồng, lá và hoa to đùng vì được chăm như thế.
Tháng mười là vàng hoa cúc nhưng ở Úc, thời tiết trái ngược nên cúc không vàng mà tím trời hoa phượng.
Ai cũng thích vườn hoa của tôi vì trải cỏ giả nên coi sạch, đẹp. Cây cối không quá nhiều và trồng thứ tự ngăn nắp. (Trồng rất nhiều là “tật chung” của người Việt. Cái gì cũng muốn nên vườn um tùm đủ thứ. Tôi thì không thế). Tôi đã “đổi kiểu” vườn mấy lần. Đổi để phù hợp thời tiết, với vị trí nhà tôi (gần công viên) và với cái tay đau. Có nghĩa càng ngày càng giảm. Nhưng dù có “giảm” thì vườn hoa nhà Bà Tổng vẫn là đẹp nhất khu đó nghe. Vì Bà Tổng là người trồng hoa hồng “tuyển”. Toàn là hoa khôi, hoa hậu. Lại được chăm bẵm trứng gà và chuối nên hoa to, rực rỡ.
Tôi mua tấm phong cảnh. Gắn ở hàng rào. Nhà hàng xómở góc đường nên cổng chính của mình lại ở cạnh cổng sau của họ. Để tránh nhìn thấy nhau và để che cái sân sau không được đẹp (như vườn trước của họ) tôi mua phông cảnh:
Queensland là tiểu bang sunshine của Úc. Nắng kinh hồn. Tôi phải làm mái che cho một khu hình thoi. Bên dưới là hồng nhỏ, impatience, mười giờ và treo các giò lan ơ trên. Nhìn cỏ giả đẹp không nào:
Tôi thích hàng rào nhỏ và các “lưới”. Nó làm vườn coi “xinh”. Ở môt góc tôi để lưới và quick silver, một hồng leo màu tím:
Cây hồng trắng này tôi thử để tự nhiên. Thì nó mọc vô thứ tự như vầy. Không sao, nửa tháng nữa, tôi sẽ dùng nó vào một tiểu cảnh. Có hồng nằm sát đất, cành bò ngang với hồng nghiêng thác đổ!Sweet Parole, một trong các nữ hoàng ở vườn tôi. Lúc nào cũng đẹp rực rỡ, bông to hơn cái tô bự:
Cây mận mua hồi bé tí vào March 2023. Sau vài tháng đã có trái. Được 12 quả. To, ngon. Tôi đã chiết được hai cây. Một tôi cho cậu carer. Nó đi du lịch và làm chết. Giận ghê! Cây chiết thứ hai tôi đang trồng. Mận lên nhanh như ngọc lan. Năm nay có vẻ được rất nhiều trái. Hồi 2023, hai cô cháu ngồi dưới gốc cây mận hái trái ăn và cười hỉ hả. Mận ở quê nhà thì không quý nhưng xứ người thì đắt lắm. Có khi đến 30$/ký.
Cây ớt đá sắc, giống lùn, chỉ cao chừng 40 cm, tươi trở lại vào mùa xuân. Hạt rơi và cây con mọc tưng bừng. Lại phải đi cho!Tropical Sunset hơi giống Harry Whitcroft nhưng không đẹp bằng:
Vườn có gần 30 loại hồng khác nhau. Chăm hết nổi. Kỳ này nhất quyết bán và không mua nữa.
Hoàng Lan Chi
10/2024
Posted inTạp Ghi|Comments Off on HLC- Hoa Cỏ Vào Xuân- Oct 10, 2024